Chiến thần trở lại sở phàm

Kế hoạch lần này của Sở Phàm là chính anh sẽ làm mồi nhử để tóm gọn gàng đám trinh sát này.

Bạn đang xem: Chiến thần trở lại sở phàm

Bạn đang xem: Chiến thần quay trở về sở phàm

Rủi ro lớn nhất của planer này chính là Sở Phàm tự để mình vào tình vắt nguy hiểm, nhưng kết quả cao, cũng chính vì tên Caesar cầm đầu nhóm trinh sát Điển Ngục đã điều động động hết lực lượng lao động rồi.

Dù sao phương châm của đàn chúng vốn là Sở Phàm, trường hợp Sở Phàm vẫn tiếp tục trốn kiêng mãi không xuất hiện, bọn chúng bắt đầu đau đầu, hiện giờ Sở Phàm lộ diện một giải pháp hiên ngang trong tầm ngắm súng phun tỉa của lũ chúng như vậy thì đương nhiên là bọn chúng không khách hàng sáo rồi!

“Tom, mày đi kiếm đường rút đi, bọn họ nhất định phải phun phát ăn ngay, kế tiếp rút khỏi đây luôn!”

Caesar vừa ngắm bắn Sở Phàm, vừa lạnh nhạt nói với tên râu xồm bên cạnh.

Hắn hiểu rõ Sở Phàm sẽ đánh cược, rằng bọn chúng sẽ không còn thể nào phun trúng anh được, giả dụ hắn đoán ko nhầm thì chắc chắn có không ít vệ sĩ giỏi nhất nhà họ Sở vẫn mai phục ngay sát khu này, chỉ việc nghe thấy giờ súng, nghĩa là tăm dạng bại lộ, hầu hết vệ sĩ giỏi nhất này chắc chắn rằng sẽ bao vây bọn chúng ngay, vì vậy hắn buộc phải tìm được lui trước.

Tên râu xồm gật đầu, quay người đi luôn, hồi xưa tên này từng là thám thính viên Đội biệt kích Báo tuyết, trinh sát và lựa chọn đường đi là bản lĩnh của hắn, Caesar khôn cùng yên tâm.

Chưa đầy một phút, máy đưa thông tin trên eo hắn rung lên, chứng tỏ tên râu xồm đang tìm thấy con đường rút rồi, chỉ cần hắn phun trúng Sở Phàm thì cả bầy có thể an toàn rời ngoài đây.

Nghĩ vậy, Caesar nở một nụ cười lạnh lùng, hắn lẩm bẩm: “Tạm biệt nhé, cậu hai nhà họ Sở!”

Nói dứt ngón tay hắn thanh nhàn đặt vào cò súng, đúng vào khi hắn chuẩn bị bóp cò thì Sở Phàm đang chú ý nướng làm thịt lại bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh nhìn cười chọc ghẹo nhìn thẳng hắn hiện thị rõ trên chữ thập của ống ngắm.

Khoảnh tự khắc ấy, trong tim Caesar dơ lên một nỗi sợ không tên bao trùm lấy hắn.

“Chuyện gì thế?!”

Caesar khía cạnh tái mét thốt lên.

Rõ ràng hắn không hề bóp cò, bởi sao Sở Phàm lại biết hắn đang ở đâu, thú vui trên phương diện Sở Phàm chắc chắn không phải là sự việc trùng hợp!

“Chuẩn bị rút!”

Suy suy nghĩ lướt qua vào đầu hắn, Caesar nhanh chóng gập súng lại chuẩn bị rời khỏi đó.

Bỗng nhiên hắn nhận thấy lần săn mồi này có một vụ việc rất lớn!

Đó là do sao Sở Phàm lại tới chỗ chó ăn uống đá, gà ăn sỏi này nhằm gài bả dụ lũ hắn?

Phải biết rằng, đối với khu vực rộng mênh mông, không tồn tại gì che chắn như vậy này chính là thiên đường của các tay bắn tỉa, dễ thường Sở Phàm ko sợ chết ư?

Anh hoàn toàn rất có thể gài bẫy ở một nơi bình an hơn chứ!

Ví dụ như trong thành phố Vân Hải, làm việc đó đất chật fan đông, hơn nữa còn tồn tại bao nhiêu cao ốc làm vật bịt chắn, bọn hắn lại còn cần dè chừng lực lượng an toàn của Hoa Hạ, quan yếu nổ súng vô bốn trong tp được.

Rõ ràng Sở Phàm tất cả lựa chọn xuất sắc hơn nhưng mà vẫn cho tới một chỗ “đắc địa” cụ này, sắp xếp bẫy mà ngay đến một thằng lẩn thẩn cũng quan sát ra được.

“Chết tiệt, mình khinh thường thằng phụ vương này rồi!”

Gương khía cạnh Caesar méo mó, hắn hô to lớn với đám lính phun tỉa đằng sau: “Tất cả mau chóng sẵn sàng rút lui theo đường nhưng Tom vẫn đánh dấu, thương hiệu Sở Phàm bị tiêu diệt tiệt đang biết tăm dạng của bọn họ từ thọ rồi!”

Lúc này sau cùng Caesar new hiểu, trong cuộc săn bắn này, từ đầu đến cuối đám gần kề thủ lũ chúng đông đảo là nhỏ mồi, Sở Phàm mới là người săn mồi đích thực.

Bọn chúng biết Sở Phàm trường đoản cú ra có tác dụng mồi nhử, sắp xếp bẫy nhằm gài bầy chúng, vì thế chúng định tương kế tựu kế, nhân cơ hội này làm thịt Sở Phàm.

Còn Sở Phàm thì lại biết bọn chúng đang tương kế tựu kế, ý muốn giết chết anh, chính vì như vậy anh đang gài một cái bẫy khủng hơn, hết vòng này tới vòng khác, đùa giỡn đàn chúng trong tâm địa bàn tay.

Bỗng nhiên Caesar hiểu ra, do sao Gerlos lại nói người nhà họ Sở đều là người điên, một đám yêu quý nhân tất cả mối làm ăn thì không làm cho lại cứ thích có tác dụng trái ngành, đã nuốm còn chuyên nghiệp hơn cả đám liền kề thủ bọn chúng!

Tuy nhiên, đúng vào lúc Caesar ra lệnh rút lui, một tên sát thủ hoảng hốt chạy đến, run rẩy nói: “Đại ca, không xong rồi!”

“Có chuyện gì?”

Caesar ngẩng đầu lên, hai con mắt đỏ ngầu nhìn châm bẩm tên sát thủ kia.

Xem thêm: Sao Châu Á : Tin Nóng, Hình Ảnh Mới Nhất Về Các Ngôi Sao, Tin Tức Giải Trí

Tên kia run rẩy, hốt hoảng đáp: “Tom… Tom bặt tăm rồi!”

Tên trinh sát kia tỏ vẻ bất lực, nói: “Cũng không thấy khắc ghi nào hết, tuy nhiên khi bầy em rời ra khỏi nơi này được vài trăm mét thì tìm thấy máy thông tin của Tom”.

Nói rồi, tên kia kéo ra một chiếc máy thông tin màu black từ vào người.

Mặt Caesar sa sầm, sự lo lắng trong lòng càng thời điểm càng tăng thêm mãnh liệt, đến hơn cả hắn không thể thể đậy giấu được nữa.

Rõ ràng cơ hội nãy hắn vừa mới nhận được bộc lộ từ thương hiệu râu xồm, nói rằng vẫn tìm thấy mặt đường lui rồi cơ mà, vị sao hiện nay tên râu xồm lại mất tích, chỉ để lại chiếc máy thông tin này bên trên đất?

Chẳng lẽ…

Trong lòng Caesar tương đối run rẩy.

“Đúng thế, là tôi gửi tin đấy, bất ngờ chưa, quá bất ngờ chưa?”

Đang dịp Caesar điên cuồng để ý đến làm phương pháp nào để rút khỏi trên đây thì giọng của Sở Phàm đùng một phát vang lên sau sườn lưng hắn.

Cả đám trinh sát quay lại, phát hiện ra Sở Phàm vừa nãy còn đứng ở biện pháp xa hơn cây số, sao bây chừ lại xuất hiện ở đây?

Không chỉ vậy, sau sườn lưng Sở Phàm còn là những vệ sĩ tinh nhuệ, mang vừa đủ trang bị của nhà họ Sở, trên người bọn họ hiện hữu lên khí ráng sắc bén cùng vững chắc, sẽ thế tất cả đều là người học võ.

“Sở Phàm!!”

Caesar nghiến răng, đôi mắt thù hằn nhìn Sở Phàm.

“Có nên đang cảm giác lạ do sao tôi lại cho nhanh thế không?”

Lúc này Sở Phàm hết sức ung dung và bình thản, anh còn nở một thú vui khinh bỉ.

Anh núm lấy một cái kính viễn vọng từ vệ sĩ, quăng quật cho Caesar: “Anh quan sát lại địa điểm nướng giết mổ xem”.

Caesar lag mình, lập tức cụ lấy viễn kính rồi chú ý về phias đó, phân biệt chỗ này vẫn có một “Sở Phàm” vẫn nướng thịt.

“Tôi còn tưởng sát thủ của Điển Ngục tốt đến đâu, té ra cũng chỉ có thế, có phải các anh thấy tôi dở người lắm buộc phải không, sao tôi lại rất có thể ngu đến mức tự mang mình làm cho mồi nhủ nhằm dụ những anh được?”, Sở Phàm lắc đầu cười nói, vẻ mỉa mai trong góc nhìn khiến cả đám sát thủ đỏ khía cạnh tía tai mà lại không thể nói được câu gì.

Bọn chúng đúng là đã coi thường Sở Phàm, đặc biệt là lần Gerlos tặng “quà chạm mặt mặt” mang lại anh, Sở Phàm chẳng bị dọa mang lại ngu người là gì.

Tuy rằng lúc đó Sở Phàm không trở nên thương, tuy vậy vẻ mặt lo lắng và bất lực của anh ấy đám sát thủ nhìn thấy ví dụ qua camera giám sát.

Vì sao kẻ mấy hôm trước còn khốn đốn mà lại chớp mắt đã trở yêu cầu cáo mang lại thế?

Caesar nghĩ không ra, những tên sát thủ khác của Điển lao tù cũng vậy.

Chuyện vụ nổ so với người thông thường thì khôn xiết nguy hiểm, nhưng đối với người đã trải qua đầy đủ thể các loại tranh đấu như Sở Phàm thì cũng chỉ cần chuyện như cơm trắng bữa.