Cô vợ thay thế của mạc đình kiên

Hạ Diệp chi xuống tầng, lúc đi qua phòng bếp, thấy Mạc Gia Thành góc nhìn mong chờ ngồi trước bàn ăn, cũng không cồn đũa.

Bạn đang xem: Cô vợ thay thế của mạc đình kiên

Cậu ta thấy Hạ Diệp chi trở lại, lập tức hỏi cô: "Anh họ rứa nào rồi?"

"Khỏe rồi, chị lấy cơm mang đến anh ấy, cậu nạp năng lượng trước đi." Hạ Diệp chi nói dứt liền vào trực tiếp phòng bếp.

Hạ Diệp chi xới cơm trắng nước xong, vừa new bưng khay từ trong phòng bếp đi ra, đã thấy Mạc Đình Kiên ngồi trước bàn ăn.

Nghe hễ tĩnh, anh ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Hạ Diệp Chi.

Hạ Diệp bỏ ra cúi đầu quan sát thoáng qua khay trong tay, nói: "Anh xuống rồi."

"Ừ." Mạc Đình Kiên mặc nhiên lên tiếng, cúi đầu bước đầu ăn.

Hạ Diệp bỏ ra để khay trong tay lại, ngồi xuống sát bên Mạc Đình Kiên.

Cô len lén liếc chú ý Mạc Đình Kiên, phạt hiện nhan sắc mặt anh vẫn như thường, hoàn toàn không nhìn ra nơi nào bất thường, quan trọng yên lặng.

...

Trong suốt quá trình ăn cơm, Mạc Đình Kiên chưa từng nói một câu.

Sau khi nạp năng lượng xong, anh lại vực dậy lên tầng về phòng làm việc.

Hạ Diệp đưa ra không đi quấy nhiễu anh mà trực tiếp về chống ngủ.

Nhưng Mạc Đình Kiên vẫn không trở về.

Hạ Diệp bỏ ra mơ gặp ác mộng màng ngủ, nửa đêm đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Cô theo bản năng gửi tay đưa về chỗ sát bên sờ sờ, lại phân phát hiện kề bên trống không.

Mạc Đình Kiên vẫn làm việc phòng làm cho việc?

Cô ngồi dậy, lấy điện thoại đi rượu cồn ra chú ý giờ một chút, phân phát hiện sẽ một giờ.

Hạ Diệp chi khoác chiếc áo, đứng lên đi đến phòng thao tác làm việc của Mạc Đình Kiên.

Cửa phòng thao tác không khóa, cô đẩy cửa đi vào, lại ngửi thấy một mùi thuốc lá siêu nồng, vào phòng thao tác không mở đèn, vào bóng về tối căn phòng, cô thấy một đốm lửa.

Mạc Đình Kiên vẫn hút dung dịch lá.

Hạ Diệp bỏ ra không mở đèn, vào bóng tối lần mò. Rón rén đi tới.

Trong bóng tối hai fan đều không thấy được mặt của nhị bên, nhưng tất cả thể xúc cảm được hơi thở của nhau.

Hạ Diệp chi ngồi xuống lân cận anh, hương thơm thuốc lá xộc khiến cô ho dịu một tiếng.

Đốm lửa kia hơi lóe lên một cái, tiếp nối liền tắt.

Trong bóng tối, giọng Mạc Đình Kiên mịt mù trầm xuống giống hệt như ma quỷ: "Em đến đây làm gì?"

"Đến thăm anh một chút." Giọng Hạ Diệp chi nhẹ nhàng, lần mò di động anh.

Từ trước đến lúc này tay anh luôn ấm, hôm nay lại mát rượi đến nút dọa người.

Hạ Diệp đưa ra cầm tay anh, rước tay bản thân sưởi nóng cho anh một chút.

Nhưng cực kỳ nhanh, Mạc Đình Kiên tức thì rút tay mình ra.

Một lát sau, giọng anh lại vang lên lần nữa.

"Chính vào công xương bỏ hoang đó, đàn họ đã sử dụng anh nhằm uy hiếp bà ấy."

Hạ Diệp đưa ra biết, "bà ấy" là chỉ bà mẹ của Mạc Đình Kiên.

Nói rất đơn giản, tuy vậy lại phân tích và lý giải tất cả.

Xem thêm: Review Công Viên Rồng Quảng Ninh, Công Viên Hạ Long

Mặc dù phản ứng của Mạc Đình Kiên trước đó, đã và đang nói rõ chuyện này có thể là sự thật, nhưng đến lúc nghe Mạc Đình Kiên vượt nhận, Hạ Diệp bỏ ra vẫn cảm thấy khiếp sợ.

"Ngay trước đôi mắt anh." Mạc Đình Kiên nói tiếp: "Anh bị lũ họ trói lại, đàn họ vây bắt bà ấy..."

Mười lăm năm trước, Mạc Đình Kiên bất thừa cũng mới mười một tuổi.

Đứa trẻ mười một tuổi, tận góc nhìn mẹ mình sống trước mắt mình, bị một đám đàn ông...

Hạ Diệp Chi đùng một phát kinh hãi, bỗng dưng đưa tay ôm lấy Mạc Đình Kiên.

"Mạc Đình Kiên, anh đừng nói nữa."

"Cuối cùng, lúc Mạc Đình Phong đưa người đến..."

Hạ Diệp đưa ra run rẩy - giọng run rẩy cắt lời anh: "Mạc Đình Kiên, em bảo anh chớ nói nữa!"

Giọng Mạc Đình Kiên rất bình tĩnh, bình tĩnh khiến cô phát sợ.

Mạc Đình Kiên cũng không ngừng lại, vẫn liên tiếp nói, Hạ Diệp chi trực tiếp hôn anh.

Một mảng đen thùi lùi, Hạ Diệp Chi hoàn toàn không thấy rõ phương diện anh, trước tiên là hôn lên cằm anh, sau mới tìm kiếm được môi anh.

Mạc Đình Kiên lúc đầu không nhúc nhích, tuy vậy rất nhanh đổi khách làm chủ, gắt gao ôm cô vào lòng, sức khủng đến mức y như muốn bẻ gãy hông cô.

Hạ Diệp bỏ ra không chịu yếu cầm cắn môi anh, hai bạn cố chấp giống như nhau, không có ai nhường ai.

Mãi đến lúc Hạ Diệp đưa ra bị đẩy bổ trên ghế sô pha, cô mới ý thức được Mạc Đình Kiên mong mỏi gì tiếp, mặc dù vậy Mạc Đình Kiên vốn cấm đoán cô thời cơ phản ứng, thẳng liền... Tiến vào.

Trước đó, đàn họ đã và đang làm một lần sinh sống Kim Hải.

Lần trước mặc dù Mạc Đình Kiên đang dùng thuốc, nhưng mà vẫn phụ thuộc vào sự tự công ty kiên nhẫn khỏe mạnh hướng dẫn cô, dẫu vậy lúc này, động tác của anh ví dụ hơi thô bạo.

Hạ Diệp chi không nhịn được thở dịu một tiếng: "Đau..."

"Hãy thư giãn."

"Anh ra phía bên ngoài trước..."

"Không thể."

Lời nói buông xuống, người lũ ông không phần đa không rời khỏi, ngược lại còn nặng nề nề nhận eo xuống.

Mặc mặc dù Hạ Diệp bỏ ra đã cắn chặt môi, vẫn kêu ra tiếng cực kỳ nhỏ.

Âm thanh này giống hệt như kích đam mê Mạc Đình Kiên, động tác của anh ngày càng nặng, cũng càng ngày càng làm càn...

...

Hạ Diệp đưa ra không lưu giữ rõ xong lúc nào, thời gian tỉnh lại, đã là sáng sớm hôm sau.

Người cô không hề ở bên trên ghế sô pha, mà đang trên chóng trong phòng ngủ, trên người rõ ràng rất thoải mái, có fan đã rửa sạch cho cô.

Không nên nhìn cũng biết Mạc Đình Kiên không ở trong phòng, chính vì trong phòng không có hơi thở của anh.

Mạc Đình Kiên đó là một tín đồ cảm nhận được đủ sự lâu dài như vậy.

Lúc rửa mặt trong công ty tắm, Hạ Diệp chi phát hiện môi mình tất cả chút sưng, đầy đủ vết đỏ vẫn lưu lại.

Những sản phẩm này đều là cô với Mạc Đình Kiên về tối hôm qua... Giữ giàng dấu tích.

Hạ Diệp đưa ra tìm một cái áo cao cổ bên trong khoác áo không giống ra bên ngoài, lại xõa tóc ra, bao bọc kín những chỗ có dấu lốt lại.

Nếu không hẳn Mạc Đình Kiên thoạt chú ý vô vọng như vậy, cô cũng trở nên không nhà động... Đưa tới cửa.

Sau này không bao giờ ... Hoàn toàn có thể dung túng bấn Mạc Đình Kiên bởi vậy nữa.

Trong phòng khách.

Mạc Gia Thành vừa nhận thấy Hạ Diệp đưa ra đi xuống, thoáng loại liền từ trên ghế sô pha dựng lên: "Chị Diệp bỏ ra , chị dậy rồi."

"... Làm sao vậy?" trong tim cô biết Mạc Gia Thành sẽ không biết cô với Mạc Đình Kiên tối qua đã làm gì, tuy thế Mạc Gia Thành lại nói vậy khiến cô tất cả chút chột dạ.

"Lúc anh họ đi bảo em trong nhà chờ chị dậy, em đã định đi thì chị dậy." Mạc Gia Thành nắm cặp sách đi đến kề bên cô: "Em đã chuẩn bị bữa sáng mang lại chị rồi, chị nghỉ ngơi trong xe nạp năng lượng đi, ví như không sẽ bị muộn đấy."

Hạ Diệp đưa ra nghe cậu ta nhắc tới Mạc Đình Kiên, sở hữu tai không tự nhà được bắt đầu nóng lên, vẻ mặt bình thản nói: "Chắc là bị cảm một chút, dậy khá muộn."

"Thảo như thế nào anh họ cấm đoán em đi gọi chị dậy." Mạc Gia Thành gật đầu, thâm nám dĩ vi nhiên.

Trên xe, Hạ Diệp đưa ra hỏi cậu ta: "Hôm nay cậu chưa đến trường cũng không vấn đề gì à?"

"Không sao, Đào Binh bị thương một mực là mong muốn xin nghỉ, mặc dầu cậu ta mang đến trường, em cũng không sợ hãi cậu ta, thực tế cậu ta cũng không tiến công lại em..."

Mạc Gia Thành chăm chú tới sắc mặt Hạ Diệp đưa ra không được thân thiện, vội vã sửa lại lời nói: "Nếu như cậu ta mong mỏi đánh nhau với em, em sẽ đi kiếm thầy giáo."