Hầu Gia Nghiêm Chỉnh Chút Đi

Lời vừa dứt, Thái phu nhân trong thâm tâm nổi giận.

Bạn đang xem: Hầu gia nghiêm chỉnh chút đi

Thái hậu ao ước đen trắng đảo lộn giỏi sao? tuy thế dù Thái hậu cũng muốn tráo đổi thì bà rất có thể làm được gì?Thái phu nhân cúi đầu nén giận, hai tay vắt chặt lại thành đấm. Bà quay đầu sang nhìn Tưởng Nhược Nam, ánh nhìn như bắn ra lửa. Bao gồm Thái hậu bảo đảm an toàn như thế, cô ta còn ko mau nhân thời cơ này nhưng mà đổ tội lên Hầu gia ư? Lẽ nào sau này toàn cục Hầu che từ bên trên xuống bên dưới còn buộc phải nhìn nhan sắc mặt cô ta nhưng mà sống tuyệt sao? Lẽ nào cô ta mong chuyên sủng thì cô ta sẽ được may mắn nguyện?Tâm trạng của Cận Thiệu Khang hết sức phức tạp, ý của Thái hậu đã rất rõ ràng ràng, tín đồ không gật đầu đứa bé trong bụng Vu Thu Nguyệt. Giả dụ hắn quá nhận toàn bộ thì để giúp đỡ Nhược Lan gánh được một phần tội lỗi, nhưng người con đó e rằng sẽ không còn thể giữ được…Nó, cho dù sao cũng chính là cốt nhục của hắn…Tất cả mọi người đều yên lặng, đại năng lượng điện bị che phủ bởi một khoảng không gian nặng nề.Tưởng Nhược nam giới ngẩng đầu nhìn Thái hậu, Thái hậu cũng nhìn nữ giới đăm đăm, trong ánh nhìn rõ ràng là vẫn ra ám hiệu.“Nhược Lan, hãy nói mang đến ai gia biết, là An Viễn Hầu không chịu đựng động phòng thuộc ngươi, đúng không?” chỉ cần đổ hết tội lỗi lên đầu An Viễn Hầu thì Thái hậu hoàn toàn có thể ngang nhiên tước giành quyền sống của đứa con trong bụng Vu Thu Nguyệt.Câu nói này chẳng phải là 1 trong ám hiệu siêu trần trụi cụ thể hay sao?Nhưng ai dám nói Thái hậu không đúng chứ?“Thái hậu.” Tưởng Nhược phái mạnh dập đầu trước bà, “Không liên quan tới An Viễn Hầu, là Nhược Lan không chịu đựng động phòng cùng chàng.”Mặc dù nữ giới rất ghét Vu Thu Nguyệt, mà lại nàng không có lý do gì nhằm giết đứa con của cô ta. Phiên bản thân thiếu nữ không chịu động chống với Cận Thiệu Khang, lẽ nào cũng định sa thải cả nhỏ của chàng? như thế thì ngược ngạo quá!Thái phu nhân nhìn nữ giới với ánh mắt ngỡ ngàng, còn Cận Thiệu Khang làm ra không có biểu hiện gì quánh biệt, ngoài ra hắn vẫn biết thiếu nữ sẽ nói như thế.Thái hậu không ngờ Tưởng Nhược Nam trả lời thế này, bà chau mày, hít một tương đối thật sâu, tiếp đến nhìn Tưởng Nhược Nam, nhấn mạnh thêm lần nữa: “Nhược Lan, ngươi đừng sợ, cứ nói thiệt với ai gia, tất cả đã bao gồm ai gia đứng ra cố gắng ngươi làm cho chủ!”Tưởng Nhược phái nam lại dập đầu trước Thái hậu thêm lần nữa: “Thái hậu, Nhược Lan nói thật, là Nhược Lan không muốn động phòng với Hầu gia.”Thái phu nhân cù đi, vẻ mặt đã dịu xuống vài ba phần.Lúc này, Cận Thiệu Khang quỳ ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Thái hậu, chuyện này đều do vi thần nhưng ra, là trước kia vi thần đã làm tổn yêu đương Nhược Lan, Nhược Lan mới như thế, mong muốn Thái hậu đừng trách phân phát Nhược Lan, tất cả mọi tội lỗi, vi thần xin gánh chịu.”“Khang nhi, ko được nói bừa!” Thái phu nhân vội ngăn cản.Tưởng Nhược phái nam cũng kéo kéo ống tay áo hắn, Cận Thiệu Khang cù sang quan sát nàng, cười nữ tính an ủi, y như đang nói, yên trọng tâm đã gồm ta nghỉ ngơi đây. Thái hậu mím môi yên ổn lặng, ánh mắt lạnh lùng quét qua người lũ họ. Một lúc sau, bà ngấc đầu lên, đập vào tai ghế, trầm giọng quát: “Hoàng thị, An Viễn Hầu, những ngươi trong thời điểm tạm thời lui ra ngoài. Nhược Lan, ngươi sinh sống lại, ai gia gồm chuyện ý muốn hỏi ngươi.”Hai tín đồ y lời lui ra. Tưởng Nhược phái mạnh vẫn quỳ dưới đất.Thái hậu cách khỏi ghế phượng, thư thả đi tới mặt Tưởng Nhược Nam.“Xem ra ai gia đã làm tiểu nhân uổng công rồi. Lẽ như thế nào con thiếu hiểu biết nhiều tâm ý của ta? Vừa rồi con chỉ cần phụ họa một câu, ta để giúp đỡ con trừ bỏ đứa nhỏ xíu ấy!”Tưởng Nhược phái nam ngẩng đầu chú ý Thái hậu, êm ả dịu dàng đáp: “Thái hậu, Nhược Lan hiểu tấm lòng tín đồ muốn bảo vệ Nhược Lan, Nhược Lan biết Thái hậu làm vậy hoàn toàn là vị mình.”“Nếu đã biết, vì sao con không tuân theo lời ta?”Tưởng Nhược phái nam dập đầu: “Thái hậu, nếu tín đồ thật sự muốn xuất sắc cho Nhược Lan, xin người hãy hứa với nhỏ một chuyện.”Thái hậu khẽ thở dài: “Thời cơ tốt đã qua đi, giờ đồng hồ ai gia còn có thể làm gì cho bé nữa?”Tưởng Nhược Nam chú ý Thái hậu, nói ví dụ từng chữ từng chữ: “Thái hậu, xin hãy giúp con hủy bỏ hôn ước giữa bé và An Viễn Hầu. Nhỏ biết bọn chúng con là vì thánh chỉ ban hôn, hy vọng hủy hôn siêu khó, nhưng, cố định là có cách, đúng không ạ?” Sự đến nước này chính là cơ hội tốt để ly hôn.“Con nói gì? hủy hôn?” Thái hậu mở to mắt nhìn nàng, “Trước kia chẳng đề xuất con một lòng một dạ mong mỏi được gả đến hắn, giờ đồng hồ thánh chỉ sẽ ban, hôn sự đã xong, bé lại ao ước hủy hôn? Nhược Lan, đây không hẳn trò chơi, bé không được gây chuyện!”Tưởng Nhược Nam chũm chặt gấu váy của Thái hậu, cuống quýt nói: “Thái hậu, con không gây chuyện. Hồi đó Nhược Lan không xem xét thấu đáo, bởi vì bốc đồng bộ thời yêu cầu mới cầu xin hoàng thượng ban chỉ, nhưng sau khi gả về Hầu bao phủ đã hiểu được chuyện này khác xa với hầu như gì mình tưởng tượng. Thái hậu, Nhược Lan ao ước được y hệt như mẫu thân, tra cứu một người ông chồng toàn trọng điểm toàn ý với mình, An Viễn Hầu tiếng có vợ có con, Nhược Lan không muốn ở mặt hắn nữa.”“Nhược Lan…” Thái hậu đùng một cái cúi xuống dỡ thiếu phụ dậy, giọng bà đột trở nên dịu dàng, “Trên thế giới này… trên thế giới này đâu được mấy nam giới tử giống cha con.” Thái hậu quay mặt đi, khóe đôi mắt ươn ướt.“Thái hậu…” Tưởng Nhược Nam mang lạ, sao mỗi lần nhắc đến cha nàng trung tâm trạng của Thái hậu lại kích cồn như vậy?Phải một thời điểm lâu sau bà bắt đầu định thần được, quay đầu lại, kéo tay Tưởng Nhược phái mạnh nói: “Nhược Lan, trước kia thánh chỉ là do con ước xin đại vương trước mặt rất nhiều người, giờ con lại ý muốn hủy bỏ. Nhỏ tưởng thánh chỉ ban ra chỉ nên để vui thôi giỏi sao, nếu chúa thượng nhận lời, e rằng văn võ bá quan lại không chịu đựng ngồi yên. Thánh chỉ đâu phải thứ con muốn xin là xin, mong mỏi hủy là hủy. Hơn nữa, nguyên nhân của con chưa hợp tình vừa lòng lý, cho đến khi ấy những văn võ bá quan đang xin thánh thượng trị tội nhỏ bất kính.

Xem thêm: Máy In Laser Đa Năng Canon Mf241D (In, Scan, Copy, Duplex), Máy In Laser Đen Trắng Canon Mf241D (Print/ Copy

Nhược Lan, chuyện này nhưng mà đồn ra ngoài, công dụng thế làm sao ta cũng nặng nề lòng ko chế!”“Nghiêm trọng do vậy sao?” Tưởng Nhược nam giới ngẩn người. Tuy nhiên nàng mong hủy hôn, muốn tự do, nhưng không tồn tại ý định mang tính chất mạng mình ra để đổi.“Đây là thánh chỉ, nhỏ tưởng nó chỉ với tờ giấy thông thường thích diệt là hủy? Chuyện này nói cùng với ta thôi, không được nhắc tới trước mặt người khác!” sắc mặt và giọng điệu của Thái hậu thường rất nghiêm túc.“Lẽ nào cả đời này bé đều đề nghị ở lại Hầu phủ?” Tưởng Nhược phái mạnh cúi đầu lẩm bẩm.“Ta thấy An Viễn Hầu đối vói con cũng ko phải hoàn toàn vô tình vô nghĩa, trường hợp không đã không đỡ lời cho con. Còn về thiếp thất kia…”Thái hậu vỗ vỗ vai nàng: “Dù là gả vào đâu cũng không tránh ngoài cảnh tam thê tứ thiếp, dù nhỏ hủy hôn rồi gả vào nơi khác, lẽ nào nhỏ không phải đối mặt với sự việc ấy nữa? không chừng còn nghiêm trọng hơn.”Tưởng Nhược nam ảo não, đã mất sức mà trả lời Thái hậu nữa.Thái hậu nói tiếp: “Ta thấy An Viễn Hầu nơi nào cũng tốt, chỉ có đứa con sắp ra đời kia là phiền phức. Tuy vậy không sao, lần này không được, lần sau chúng ta sẽ lại nghĩ về cách.”Tưởng Nhược Nam lắc đầu: “Không đề xuất đâu, Thái hậu không hẳn lo đứa bé bỏng đó. Mặc dù đứa trẻ kia không còn, ai dám bảo vệ sẽ không thể đứa tiếp theo? Đối với bé mà nói, gồm trưởng tử hay không cũng chả khác nhau là mấy. Con nít vô tội, cứ nhằm mặc nó đi ạ.”Thái hậu quan sát nhìn nàng, sau đó ôm người vợ vào lòng, “Con gái, sao nhỏ lại giống như hệt cha con thế, đều ngang bướng như vậy, đều dễ dàng mềm lòng như vậy, bé bảo ta yêu cầu làm núm nào đây?” Bà ôm Tưởng Nhược Nam, đôi mắt thẫn thờ quan sát về phía trước, trọng tâm trạng cũng trôi tới địa điểm xa xôi.…“Sai Di, dù kết quả thế nào, cảm xúc ta giành riêng cho nàng lâu dài không cầm đổi.”“Sai Di, vì sao nàng lại làm cho vậy, thiếu nữ biết rõ trong tâm địa ta chỉ có nàng, nữ giới làm bởi thế là đã hại Liễu Nhi.”“Sai Di, thiếu nữ đừng khuyên ta nữa, nàng mong muốn Liễu Nhi thay nữ giới ở sát bên ta, tiếng Liễu Nhi sẽ chết, trái tim của ta cũng chết rồi. Ta chỉ muốn sống yên ổn ổn nuôi Nhược Lan lớn, thỉnh thoảng nhìn con bé, ta lại nghĩ, suýt chút nữa thì nó sẽ là bé của họ rồi…”“Sai Di, cuộc sống này chỉ cần phải có những hồi ức về chị em là ta đang thỏa mãn, sau thời điểm ta chết, hãy giúp ta quan tâm cho Nhược Lan…”Bá Viễn, Bá Viễn, nam nhi nhìn xem, Nhược Lan cũng say đắm tình y như cánh mày râu vậy, ta tất cả lỗi cùng với chàng, tuy nhiên ta một mực sẽ bảo đảm an toàn được Nhược Lan…Bá Viễn…Thái hậu trong tâm đau khổ, không kìm được nước mắt lã chã rơi.***Ra ngoài Từ Ninh cung, Tưởng Nhược phái nam thấy Cận Thiệu Khang đứng đợi mặt ngoài, ko trông thấy Thái phu nhân đâu nữa.Tưởng Nhược phái nam đi đến, hỏi: “Mẫu thân đâu?”Cận Thiệu Khang đáp: “Người về trước rồi.” Lại hỏi: “Thái hậu ko trách phạt thiếu phụ chứ?”Tưởng Nhược Nam nhấp lên xuống đầu: “Không.”Cận Thiệu Khang đáp: “Chuyện vừa rồi cảm ơn nàng.”Tưởng Nhược phái nam biết ý hắn muốn nói tới việc mình đã nói sự thật, chính vì vậy nên đứa con trong bụng Vu Thu Nguyệt mới thoát nạn. Tưởng Nhược Nam nhìn hắn, âm thầm nghĩ, sau cùng thì huyết mủ ruột rà, trong tâm hắn vẫn chẳng thể không để vai trung phong tới đứa bé xíu kia.Thực ra con fan Cận Thiệu Khang không phải không có ưu điểm, nếu chưa hẳn hắn đã có thiếp thất, nàng cũng trở nên cùng hắn sống náo nức suốt cuộc đời. Tuy thế giờ hắn không những bao gồm thiếp thất, mà còn có cả nhỏ rồi, giữa cô gái và hắn căn bản không thể tiến thêm được nữa.Chẳng bao gồm cách nào để hủy hôn, số chị em sao lại khổ chũm này?Nàng quay fan cúi đầu đi về phía trước, “Không còn sớm nữa, họ cũng về thôi.”Cận Thiệu Khang cách nhanh tới bên nàng, tiếp nối bước chững lại đi tuy vậy song thuộc nàng.Hai fan chầm chậm chạp đi tới con đường nhỏ tuổi lát đá, do cây bên đường rủ bóng, đề nghị nơi này hết sức mát mẻ. Ánh khía cạnh trời xoàn rực xuyên qua kẽ lá rót xuống fan họ, ánh nắng nhảy nhót, loang dần dần loang dần.Hai bạn cùng đi cùng nhau một quãng đường dài nhưng không người nào lên tiếng, suốt dọc đường họ lặng lặng, thỉnh phảng phất gió thổi qua tán lá khẽ tạo nên những âm nhạc xao xác, lần chần có tiếng cô gái nào đó cười cợt từ địa điểm xa vọng lại.Cuối cùng, Cận Thiệu Khang ko kìm được công bố phá vỡ vạc sự yên lặng: “Chuyện gì thế, sao không tồn tại chút tinh thần nào vậy?”Tưởng Nhược Nam rung lắc lắc đầu, vốn định nói ko sao, tuy vậy nghĩ núm nào lại ngấc đầu lên nói cùng với hắn: “Hầu gia, vừa rồi thiếp có nói đến việc bỏ hôn của chúng ta với Thái hậu.”“Hủy hôn?” Trái tim Cận Thiệu Khang nháy mắt vọt lên cao. Hai từ này hắn đã nghe nàng nhắc đến hai lần rồi, nhưng lại hắn vẫn chấp nhận cho rằng người vợ chỉ nói cố thôi, sẽ không có gan để hành động, thật không ngờ, cô bé lại nghiêm túc với chuyện đó như thế.“Thái hậu nói núm nào?” Hắn ngừng bước, xoay người, nhìn người vợ đăm đăm.Tưởng Nhược phái mạnh đang bi quan phiền buộc phải chẳng xem xét tới tâm trạng của hắn: “Thái hậu nói ko được, nói văn võ bá quan sẽ không tha mang đến thiếp, vẫn ghép thiếp vào tội bất kính. Chẳng đề nghị chỉ hủy hôn thôi sao? tất cả nghiêm trọng do vậy không?” trọng tâm trạng càng thời gian càng bi đát phiền, không kìm được lẩm nhẩm thêm, “Thánh chỉ thì bao gồm gì là gớm ghê chứ!”Nghe cho đây, trái tim của Cận Thiệu Khang lẳng yên ổn rơi về địa điểm cũ, hắn nhìn Tưởng Nhược Nam nghiêm túc nói: “Nhược Lan, nữ giới không được nói bừa, câu này nếu như để bạn ngoài nghe thấy thì tội đại nghịch vô lễ sẽ thành thật đấy.” Sau đó ánh nhìn hắn như sáng lên, “Nàng biết hậu quả sẽ nghiêm trọng núm nào không?”“Nghiêm trọng rứa nào?” Tưởng Nhược phái nam đang hiếu kỳ chuyện này.“Một khi cô gái mang tội đại nghịch bất kính, nặng nề thì rơi đầu thậm chí là tru di cửu tộc, dịu thì bị giữ đày, giáng xuống làm cho nô tài, cả đời đừng nghĩ ngoi lên được!” Cận Thiệu Khang nhìn nữ giới nói từng chữ một, kể tới những đoạn quan trọng còn nỗ lực ý nhận mạnh. Thấy Tưởng Nhược nam giới càng nghe sắc mặt càng tối, vẻ phương diện thêm vài ba phần vị dự, trung tâm trạng hắn lại trở nên vui vẻ lạ thường.Tưởng Nhược Nam thù ghét tới mức gần như muốn ôm đầu hét tướng mạo lên, mẹ kiếp, xóm hội phong kiến này thật quá ức hiếp fan khác!Sau đó lại liếc xéo hắn một cái: “Chàng ko lừa thiếp đấy chứ?”Sắc mặt Cận Thiệu Khang vô cùng nghiêm túc: “Ta là loại bạn ấy sao?”Hình như không phải… Tưởng Nhược nam giới quay đầu, trong lòng buồn bã không vui, phụ nữ giơ chân đá cất cánh hòn đá trên đường, tức tối nói: “Sẽ bao gồm ngày thiếp nhất định tìm ra cách để hủy hôn.” ví như không, lẽ nào bạn nữ phải làm góa phụ cả đời này tốt sao? nhì người bầy họ còn chưa từng trải qua quá trình yêu đương, thật vượt thiệt thòi! Cận Thiệu Khang đi sát bên mặt sầm xuống: “Nàng ghét ta tới vậy sao?”Tưởng Nhược Nam xoay đầu sang quan sát hắn: “Hầu gia, không hẳn chỉ riêng biệt chàng, thiếp ghét tất cả những người bọn ông bố lòng nhị dạ, tam thê tứ thiếp. Loại bọn ông đó, cho mặc dù có phong độ đẹp trai, tôn quý cho tới đâu, thiếp cũng không mê say được!”Cận Thiệu Khang sầm phương diện liếc con gái một cái, lạnh lùng hừ, đáp: “Giờ nàng nạp năng lượng nói với ta càng ngày càng suồng sã rồi đấy!”Tưởng Nhược nam bịt miệng, ngượng ngùng cười cợt cười. Trước kia chị em còn thận trọng trong lời nạp năng lượng tiếng nói, nhưng đo đắn từ bao giờ, trước mặt hắn nữ lại dám to gan như thế.“Thật đã quá dung túng con gái rồi!” Cận Thiệu Khang hạ giọng buông một câu, đi vượt qua bạn nàng, bước thẳng về phía trước.Tưởng Nhược Nam thua cuộc hắn nghiến nghiến răng, đã thì theo thì liếc đôi mắt thấy ở góc cạnh xa xa phía bên trái thấp nháng bóng áo màu quà rực, đàn bà thất kinh, nóng vội chạy vọt tới mặt Cận Thiệu Khang, níu cánh tay kéo hắn rảo cách nhanh hơn.Cận Thiệu Khang lẩm bẩm một câu: “Vội gì chứ?” tuy thế lại cực kỳ thích bộ dạng thân thiết như thế của nàng, khóe miệng nhếch lên cười, cũng cấp tốc nhẹn theo thiếu nữ rời đi.Tưởng Nhược nam giới kéo hắn cách nhanh, cho tới khi biết chắn chắn mình đã ra khỏi tầm nhìn của Hoàng đế, nữ mới bước thanh nhàn lại.Phía mặt kia, Cảnh Tuyên Đế giới hạn chân, nhìn bóng dáng Tưởng Nhược Nam cùng Cận Thiệu Khang vội chóng vánh vàng phía trước, hỏi Hoàng công công mặt cạnh: “Phía trước kia có phải vợ ck An Viễn Hầu không?”Hoàng công công đáp: “Hoàng thượng có muốn nô tài truyền An Viễn Hầu cho tới kiến giá bán không?”Cảnh Tuyên Đế nhìn bóng dáng nhảy nhót phía trước ra đi dần, khóe miệng nhếch lên thú vui điềm đạm.“Không buộc phải đâu.”Muốn né trẫm? Trẫm sẽ khiến cho ngươi không có nơi nào để trốn!Sau khi từ Hoàng cung trở về, thể hiện thái độ của Thái phu nhân vẫn lạnh lùng như thế, cũng không phục hồi lại việc học quản gia của nàng, có điều không thể trấn áp Thu Đường viện như trước đó kia nữa.Còn Vu Thu Nguyệt, tự sau lần bị Tưởng Nhược nam giáo huấn một trận đang ngoan ngoãn phát âm biết hơn nhiều, ko những mỗi ngày tới chỗ thiếu phụ thỉnh an mà mặc dầu cô gặp mặt nàng ở ngẫu nhiên đâu cũng gần như cúi đầu cụp mắt. Xem ra cô ta cực kỳ sợ chọc giận Tưởng Nhược Nam, sợ hãi Tưởng Nhược nam sẽ chiếm mất nhỏ của mình.Cận Thiệu Khang giờ gần như là đã coi Thu Đường viện thành nơi ăn uống ở thiết yếu của mình, hàng ngày đều làm việc lại, thỉnh thoảng còn với cả việc công về đó giải quyết. Thư phòng của Tưởng Nhược Nam đã trở nên hắn chiếm mất phần nhiều diện tích.Nhưng biện pháp mấy ngày hắn cũng đến Cẩm Tú viện thăm Vu Thu Nguyệt, cùng ăn uống cơm với cô ta, thân thương tới sức mạnh cô ta. Vu Thu Nguyệt giờ tất yêu ân ái, đôi lúc có muốn giữ Cận Thiệu Khang ngơi nghỉ lại với mình một tối nhưng Cận Thiệu Khang những viện đủ mọi lý do để thoái thác, tiếp nối quay về Thu Đường viện.Tưởng Nhược Nam cảm giác ngày nào mình cũng chung chăn thông thường gối cùng với hắn chũm cũng không thỏa đáng lắm, cần trong thời hạn ở thuộc nhau phụ nữ cũng ám thị cùng với hắn rằng không nhất thiết phải ngày nào thì cũng đến đây.Nhưng hắn lại nói khôn xiết oai phong rằng: “Trong Hầu tủ này có chỗ nào mà bổn Hầu tất yêu đến? Bổn Hầu muốn ở đâu thì đang ở đó!”Được lắm, thiếu nữ còn nói cách khác gì, cấp thiết nói được, chàng không đi, thiếp đi!Thôi bỏ qua, vứt qua, gồm phải sẽ đóng phim đâu, rộng nữa, nàng rất có thể đi đâu được chứ?