Hình Ảnh Hắc Bạch Vô Thường

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Dù ở lễ hội nào thì hình ảnh ông Bảy, ông Tám tức "Hắc Bạch Vô Thường" vẫn luôn thu hút ánh mắt của mọi người nhất. Bạch Vô Thường mặc áo bào trắng, đầu đội mũ cao, trên mặt vẽ hình bé dơi đen trắng, tay cầm cái cùm hình con cá. Hắc Vô Thường thì mặc đồ đen, đầu đội mũ tròn, mặt vẽ hình mắt đen trắng, tay cầm thẻ bài hình vuông, phía trên ghi "Thiện ác phân minh". Bạch Vô Thường thì trầm lặng, còn Hắc Vô Thường lại hoạt bát. Cả nhị ông đều khiến mọi người ấn tượng sâu sắc.

Tương truyền, Bạch Vô Thường còn có tên khác là Tạ Tất An, Hắc Vô Thường tên là Phạm Vô Cứu. Nhị ông là đôi bạn rất thân. Họ cùng làm không nên nha ở nha môn. Một hôm, nhì ông đang trên đường đi công cán đến huyện lệnh thì đột nhiên trời đổ mưa rào. Tạ Tất An định vào nhà dân gần đó mượn lấy một chiếc ô. Ông bèn bảo Phạm Vô Cứu đợi dưới chân cầu.

Bạn đang xem: Hình ảnh hắc bạch vô thường


Nào ai biết Tạ Tất An vừa đi khỏi thì nước sông đột nhiên dâng cao. Phạm Vô Cứu vì sợ Tạ Tất An tìm không thấy mình, nên giữ đúng lời hẹn nhất quyết không chịu rời đi. Sau này ông bị nước lũ cuốn trôi. Sau khoản thời gian Tạ Tất An cầm ô tất tả chạy tới, phát hiện thấy người bạn thân đã bị nước nhấn chìm thì vô cùng thương tâm, bèn leo lên gầm cầu treo cổ tự tử. Khi chết lưỡi ông vẫn thè dài ra ngoài miệng. Ngọc Hoàng biết tình cảm sâu đậm của hai người, bèn sắc phong mang đến họ là Thần tướng, hầu hạ bên cạnh Thần Thành Hoàng, chuyên bắt kẻ xấu.

Có người nói rằng, tên Tạ Tất An (Bạch Vô Thường) nghĩa là cảm tạ thần linh ắt sẽ được bình an. Còn Phạm Vô Cứu (Hắc Vô Thường) nghĩa là những người phạm pháp thì không thể cứu được. Vào đám rước của Đài Loan thường bắt gặp một cặp tượng Thần kẻ thấp, người cao, bước đi một cách kỳ quái, người cứ lắc la lắc lư.

Người thấp chính là Hắc Vô Thường, bởi vì mặt ông có màu đỏ đen, trên tay lại cầm xích sắt, nên gọi là "ông Xích" (ông Đỏ). Còn người cao hơn gọi là Bạch Vô Thường. Vì sắc mặt ông trắng bệch, lưỡi lại dài thè lè, trên tay phe phảy cái quạt lông vũ, sau lưng lại cõng thêm cái ô, nên gọi là ông Bạch. Cái tên "Hắc Bạch Vô Thường" ra đời từ đó.

Tương truyền, nhì ông chuyên đi tuần trên đường lúc đêm hôm khuya khoắt để bắt linh hồn những kẻ xấu tới âm tào địa phủ. Bởi vì vậy nghe thấy tiếng tăm hai ông là ai nấy đều thất kinh.

Nghe nói tấm lòng Bạch Vô Thường rất lương thiện. Dẫu người khác có đắc tội ông cũng không để bụng. Mang lại nên người ta gọi ông là "Tạ Tất An". Nghe nói khi thấy bạn mình bị nước lũ cuốn đi, ông vốn định nhảy sông tự tử, dùng cái chết để tạ tội. Nhưng vì ông quá cao, hơn nữa nước sông cũng dần dần rút xuống nên không thể được như ý, đành phải treo cổ lên dầm cầu, lưỡi lè ra rất dài. Do đó mà hình tượng của ông là một người dáng cao và có cái lưỡi rất dài.

Xem thêm: " Khi Ta Về Chung Một Nhà, Khép Đôi Mi Một Giường, Khi Đôi Ta Về Một Nhà, Khép Đôi Mi Một Giường

Còn Hắc Vô Thường thì lại rất nóng tính. Đó là bởi vì khi nước sông dâng lên cao quá đầu, cận kề cái chết, ông vẫn đang giãy giụa giữa bé nước lớn nên sắc mặt chuyển thành màu đỏ đen, từ đó tính khí trở nên gắt gỏng, không chịu tha thứ mang lại người phạm tội. Vậy nên, một khi không cẩn thận mà đắc tội với ông, không kể mắc tội gì, ông ấy đều sẽ không bỏ qua, vì vậy lại gọi ông là "Phạm Vô Cứu".

Mỗi lúc đi chơi hội chùa, trên người tượng Hắc Bạch Vô Thường có treo một xâu bánh "bánh cô độc", nhiều người phụ nữ sẽ xin mang về mang lại trẻ nhỏ trong nhà của mình ăn. Nghe nói ăn rồi có thể khiến đến trẻ nhỏ bình an chóng lớn.

***

"Hắc Bạch Vô Thường" chính là người hộ tống các linh hồn trở về địa ngục. Họ làm việc công chính, liêm minh, lạnh lùng, đúng người đúng tội nên còn là biểu tượng của công lý, lẽ phải. Đương nhiên, kẻ xấu rất sợ "Hắc Bạch Vô Thường". Bởi một lúc bị câu hồn về dưới địa ngục, kẻ xấu sẽ phải gánh chịu tất cả tội nghiệp mà mình đã gây ra lúc còn sống ở dương gian.

Còn đối với người lương thiện, hai ông Hắc Bạch này lại vô cùng... Dễ mến. Bởi người tốt thì không sợ ma quỷ, địa ngục. Nếu lúc sống có thể tích đức, hành thiện, dùng ân nghĩa mà đối đãi với mọi người thì khi chết đi có thể được đầu bầu lên Trời làm Tiên hoặc xuống trần tiếp tục làm người.

Nếu là người tu hành, tu luyện chính Pháp, lúc rời đi còn thoát khỏi vòng luân hồi, ra khỏi cõi Tam giới (chỉ tía cõi: Trên trời, trần gian, địa ngục), thì với "Hắc Bạch Vô Thường", họ lại càng không phải sợ hãi chi. Một lúc đắc Đạo, "bạch nhật phi thăng" (bay lên trời cao giữa ban ngày), họ chính là đã thành Thần Tiên rồi vậy.

*

Oops! This image does not follow our nội dung guidelines. To lớn continue publishing, please remove it or upload a different image.