Kể Chuyện Bé Nghe Cóc Kiện Trời

Ngày xửa ngày xưa, nhỏ cóc vẫn sần sùi xấu xí như ngày nay.Nhưng cóc nổi tiếng giữa muôn loài là một con đồ gia dụng tuy bé nhỏ dại nhưng vô cùng gan dạ,gan cóc tía cơ mà lại. Vào một năm không nhớ rõ năm nào, trời làm hạn hán khủngkhiếp, nắng nóng lửa không còn tháng này mang đến tháng không giống thiêu cháy cây cối, hút cạn nướcsông ngòi, đầm hồ. Muôn loài không thể một giọt nước để uống. Những con thứ tolớn hùng táo tợn xưa ni tác oai nghiêm tác tai quái trong rừng những nằm lè lưỡi mà lại thở nhằm đợichết, không một ai nghĩ được kế gì để cứu vớt mình, cứu giúp muôn loài. Sức mạnh của chúngchỉ để doạ nhau thôi chứ đâu rất có thể làm gì nổi ông trời. Duy gồm anh chàngCóc tía bé nhỏ, xấu xí tê là gồm gan to. Anh tính chuyện lên thiên tào kiệnTrời làm mưa cứu vớt muôn loài.Khởi đầu chỉcó một mình nhưng anh ko nản. Ði qua 1 vũng váy đầm khô, Cóc tía gặp Cua càng.Cua hỏi Cóc đi đâu, Cóc bèn đề cập rõ sự tình với rủ Cua cùng đi khiếu nại Trời. Ban đầuCua định bàn ngang, thà chết ở chỗ này còn rộng chứ Trời xa gắng đi sao tới nhưng mà kiệnvới tụng, nhưng lại những con vật ở quanh Cua nghe Cóc nói lại tranh nhau mà lại bànngang bàn lùi, tạo cho Cua nổi giận. Nói ngang bàn ngang là chuyện ngang củaCua thế mà họ lại dám tranh mất chiếc quyền ấy, cái quyền được phép ngang như cuacơ mà. Nạm là Cua làm cho ngược lại, Cua tình nguyện cùng đi cùng với Cóc.Ði được mộtđoạn nữa, Cóc lại gặp gỡ Cọp sẽ nằm phơi bụng thở thoi thóp, Gấu đã chảy mỡròng ròng cùng khát cháy họng. Cóc rủ Gấu cùng Cọp đi khiếu nại trời, Cọp còn lưỡng lựthì Gấu sẽ gạt đi mà lại nói rằng:- Anh Cóc nóicó lý, chẳng chắc rằng chúng mình cứ nằm ở đây đợi chết khát cả ư? Ta theo anh Cócthôi! Ðến ngang như anh Cua còn theo ông Cóc được thì tại sao chúng mình khôngtheo.Cả bầy nhậplại thành đoàn. Ði thêm một chặng nữa thì gặp lũ Ong đã khô mật và con Cáobị lửa nướng cháy xém lông. Cả hai loài vật này cũng hăng hái nhập vào đoàn loàivật đi kiện Trời bởi vì Cóc dẫn đầu.

Bạn đang xem: Kể chuyện bé nghe cóc kiện trời

Cóc dẫn cácbạn đi mãi, đi mãi đến tận cửa thiên đình. Khi đi trên phố cả bọn đều hănghái nhưng cho trước cửa Trời oai phong nghiêm, lũ Cọp, Gấu, Cáo, Ong, Cua các sợ,duy chỉ có Cóc là gan lì dõng dạc ra lệnh:- hiện nay cácanh đề nghị nghe lời tôi. Kia là chum nước của Trời, anh quẹo vào nấp vào ấy. AnhCáo nấp sống phía phía trái tôi, anh Gấu nằm tại phía bên nên tôi, còn anh Cọp chịukhó nằm đằng sau tôi. Những anh có nghe lệnh của tôi thì mới thắng được Trời.Tất cả đềunghe lệnh của Cóc. Sắp đến đặt xong xuôi đâu đấy Cóc mới nhảy lên phương diện trống trờ đánh bahồi trống ầm vang như sấm động. Ngọc Hoàngđang ngủ trưa một giải pháp lười biếng bị tiếng trống lôi đình đánh thức dậy đề xuất bựctức, bắt Thiên mang ra xem có chuyện gì. Thiên lôi lười biếng vội phủi lớp bụi vàmạng nhện giăng đầy trên lưỡi búa khoảng sét cắn cổ chạy ra. Thiên lôi ngạc nhiênvì ở không tính cửa thiên đình chẳng thấy gồm một người nào cả chỉ thấy mỗi một conCóc xù xì xấu xí đã ngồi chễm trệ cùng bề mặt trống của nhà Trời. Thiên lôi hếtnhìn con Cóc lại nhìn lưỡi búa tầm sét khổng lồ của chính bản thân mình và thở dài vị cái búato quá mà Cóc nhỏ bé quá, tiến công chưa vững chắc đã trúng được. Thiên lôi bèn vào tâu Ngọchoàng, vua nghe hoàn thành bực lắm bèn sai bé gà trời cất cánh ra mổ chết chú Cóchỗn xược kia.

con gà trời vừahung hăng cất cánh ra thì Cóc vẫn nghiến răng ra hiệu, lập tức phái mạnh Cáo khiêu vũ ra cắncổ gà tha đi mất. Cóc lại tấn công trống lôi đình. Hoàng đế càng giận duy trì sai Chónhà trời xổ ra cắm Cáo. Chó vừa xồng xộc chạy ra thì Cóc lại nghiến răng rahiệu. Chớp nhoáng anh Gấu sừng sững xổ ra đón con đường tát mang đến chó một đòn trời giáng.Chó bị tiêu diệt tươi.Cóc lại thúctrống lôi đình đánh thức Ngọc hoàng. Vua bèn không nên Thiên lôi ra trị tộigấu. Thiên lôi là vị thần trời bao gồm lưỡi khoảng sét mỗi lần vung lên thì thành sétđánh ngang trời, thành sấm động bốn cõi.

Xem thêm: Điểm Sàn Đại Học Kiến Trúc Hà Nội 2021, Điểm Chuẩn Đại Học Kiến Trúc Tp

Sức khỏe của Thiên lôi không người nào bìđược. Ngọc hoàng yên trí lần này cử đến ông Thiên lôi ra quân thì mẫu đám Cóc,Cáo ắt hẳn là tung xác. Vì vậy khi ông Thiên lôi vác lưỡi trung bình sét đi là Ngọchoàng lại có được một chân nằm trên ngai vàng cơ mà ngủ tiếp.Thiên lôi vừahùng hổ vác búa tầm sét ra mang lại cửa thiên tào thì Cóc đang nghiến răng ra lệnh,lập tức bọn Ong nấp bên trên cánh cửa cất cánh vù ra cùng cứ nhè vào mũi Thiên lôi mà lại đốt.Nọc ong đốt đau lắm, mũi Thiên lôi rát như đề nghị bỏng. Hãy nhớ là ở cửa ngõ trời gồm mộtchum nước. Thiên lôi gấp vàng quăng quật cả búa khoảng sét nhảy đầm ùm vào chum nước chạytrốn. Ai ngờ vừa nhảy đầm ùm vào vào chum nước thì anh Cua càng nấp trong những số ấy từbao tiếng đã đợi sẵn để giương song càng như song gọng kìm cắp chặt rước cổ. Thiênlôi đau quá gào thét vùng vẫy vỡ vạc cả chum nước nhà Trời. Thiên lôi tra cứu đườngchạy trốn thì Cóc tía lại nghiến răng ra lệnh. Nhanh chóng Cọp nấp sau Cóc tía nhảybổ ra gầm lên một giờ vang cồn xé rã xác Thiên lôi thành nhị mảnh.Ngọc hoàngthấy cố kỉnh sợ thừa bèn xin giảng hoà cùng với Cóc, và xin Cóc mang lại nhận lại xác củaThiên lôi để cứu giúp chữa. Cóc chuộng ngay. Theo lệnh nghiến răng của Cóc, Cọpvà Gấu vác xác Thiên lôi về xếp lại ở giữa sân điện thiên đình. Vua phảira tay làm phép tưới nước cam lồ vào dòng xác đầy yêu quý tích đó. Nhờ phép củaNgọc hoàng, Thiên lôi new được sống lại. Ngọc hoàng nghĩ mình đường đường làmột ông Trời mà lại chịu thảm bại Cóc thì thật là vấn đề sỉ nhục, cần tính lật lọng,sai Thiên lôi vác búa trung bình sét ngăn chặn lại Cóc và các bạn của Cóc. Biết cố kỉnh nàoNgọc hoàng cũng tính chuyện lật lọng cần Cóc lại nghiến răng. Lập tức các bạncủa Cóc dàn trận. Ong giương nọc, Cáo giương nanh, Cọp giương vuốt, Cua giươngcàng, Gấu giương cánh tay đầy sức mạnh... Thiên lôi vừa bắt đầu thoát bị tiêu diệt hoảngquá lui lại không đủ can đảm tiến lên, nhưng mà thụt vào nấp sau chiếc ngai rubi của Ngọchoàng. Những tướng bên Trời uy phong lẫm liệt thấy mang lại ông Thiên lôi còn hại sệtnhư nỗ lực thì hoảng quá kiếm tìm kế thối lui.Thấy tướngnhà trời của chính bản thân mình như vậy, hoàng thượng biết không thể thắng nổi Cóc và những bạncủa Cóc. Ðến bây giờ Ngọc hoàng mới thực bụng giảng hoà, và hỏi Cóc lên tậnthiên đình có bài toán gì. Cóc oai phong khiêu vũ hẳn lên tay ngai rồng vàng với dõng dạcthưa:- Ðã bốn nămnay sinh sống dưới thế gian hạn hán kéo dài, ko một giọt mưa. Muôn cây thô héo, vạnvật chết khát. Cứ tưởng vua bận gì hay những Ngọc hoàng giận gì è cổ gianmà ra phúc họa, ai ngờ lên đây new biết vua và những tướng nhà trời ngủquên ko nhớ tới sự việc làm mưa cứu muôn vật hàng trăm chủng loài dưới trằn thế. Bọn chúng tôiphải lên tận đây đánh thức Ngọc hoàng, xin Ngọc hoàng làm mưa ngay cho trầngian được nhờ.Thấy Cóc nóigiọng oai phong và bạn bè Cóc lại đằng đằng gần cạnh khí, Ngọc hoàng gấp cuống quýtchống chế:- Cóc với talà địa điểm thân thích, bài toán gì nhưng mà cậu cần mất công đến như vậy, ta đang sai thầnmưa, thần gió xuống hạ giới làm mưa tức thì bây giờ. Cậu Cóc có ưng ý thếkhông nào.

Cóc gật gùthưa:- Muôn tâuNgọc hoàng trần gian được một trận mưa cứu giúp khát thì còn điều gì khác bằng nữa. Bạn bè tôivô thuộc đội ơn Ngọc hoàng. Tuy vậy nếu nghỉ ngơi hạ giới nhưng hễ bị hạn hán là đàn anh emchúng tôi lại lên đây kêu với hoàng thượng đấy.Nghe Cóc hẹnlại lên thiên đình, hoàng thượng hoảng hồn tất tả lắc đầu xua tay:- Thôi khỏi,thôi khỏi nên bận cho cậu như thế. địa điểm cậu cùng ta là tình thân thích, cậu chảnên bè đảng vẽ vất vả mệt nhọc vì thế làm gì. Cậu chưa phải lên thiên tào nữa,khi nào hạn chế hán cậu hy vọng ta làm cho mưa, cậu chỉ việc ngồi dưới khu đất nghiến rănglà ta nghe thấy liền.Ðể bệnh tỏlòng thành thật không giáo giở của mình, ngọc hoàng sai long đen bay xuống phunmưa, và chuyển Cóc cùng chúng ta về hạ giới. Trận mưa cứu hạn làm cây trồng tươi tốt,muôn loài khiêu vũ múa xin chào đón bạn bè Cóc trở về. Từ đó hễ Cóc nghiến răng là trờilập tức đổ mưa phải đồng dao của trẻ nhỏ ngàn năm vẫn đang còn câu hát rằng: