Sa di luật nghi yếu lược

Sa DiLuật Nghi yếu Lược(BảnYếu Lược Về Giới phương tiện Và uy nghi Của Sa Di)

Bồ tát giới đệ tử, Vân thê tự, Sa môn Châu hoằng tập

(Châuhoằng, vị Sa môn ở miếu Vân thê, đệ tử thọ người yêu tát giới, biên tập)

(1) Phạn ngữ sa di, thử vân tức từ, vị tức áchành từ, tức rứa nhiễm nhi trường đoản cú tế chúng sanh dã. Diệc vân buộc phải sách, diệc vân cầutịch. Phương tiện nghi giả, thập giới vẻ ngoài chư oai nghi dã.

Phạn từ "sa di", xứ này dịch nghĩa tứctừ, là đình chỉ bài toán ác, thực hiện từ bi: đình chỉ hầu như sự độc hại của chũm tụcmà từ bỏ bi tế độ bọn chúng sanh. Cũng dịch phải sách, cũng dịch ước tịch. Còn"luật nghi" là mười giới hiện tượng và những uy nghi.

Thượng Thiên: Giới biện pháp Môn

(Chương Trước: Phần Giới Luật)

(2) Phật chế, xuất gia mang ngũhạ dĩ tiền tinh chuyên giới luật, ngũ hạ dĩ hậu phương nãi thính giáo thamthiền. Thị nuốm sa di nuốm lạc, tiên thọ thập giới, sản phẩm tắc đăng đàn thọ cụ. Kimdanh vi sa di, nhi bổn sở thọ giới, dại giả mang hồ bất tri, cuồng trả hốt nhibất học, tiện thể nghĩ liệp đẳng, võng ý cao viễn, diệc khả khái hỷ. Nhân thủ thậpgiới lược giải sổ ngữ, sử mông học tập tri sở hướng phương. Hảo vai trung phong xuất gia giả,thiết ý tuân hành, thận trang bị vi phạm. Nhiên hậu cận vi tỷ kheo giới bỏ ra giaithê, viễn vi người yêu tát giới bỏ ra căn bản, nhân giới sinh định, nhân định vạc tuệ,thứ cơ thắng lợi thánh đạo, bất phụ xuất gia chi chí hỷ. Nhược nhạo quảng lãm,tự đương duyệt qui định tạng toàn thư. Kỳ thập giới danh xuất Sa di thập giới kinh,Phật sắc đẹp Xá lợi phất vị La hầu la thuyết.

Phật qui định, fan xuất gia 5 hạ về trước phảichuyên học và tinh tường về giới luật, 5 hạ trong tương lai mới học hỏi giáo lý, thamcứu thiền học. Thế nên các vị sa di xuống tóc rồi, trước hết bắt buộc lãnh lâu 10giới, kế đó bắt đầu bước lên giới bầy lãnh thọ cầm túc giới. Ngày nay, call là sa dimà đối với giới luật của chính mình lãnh thọ, tín đồ ngu thì mờ mịt không biết, kẻcuồng thì xao lãng ko học, ngay tức thì nghĩ quá bậc, mơ tưởng cao xa, thật xứng đáng bùingùi. Vị vậy mà lại tôi đem 10 giới lược giải vài lời, để bạn sơ học biết phươngtrời mà họ phải hướng tới. Những người dân xuất gia với tâm chí tốt, hãy thiết ýtuân hành, bình yên đừng để vi phạm. Như vậy new gần thì làm cho thềm làm thangcho tỷ kheo giới, xa thì làm cho rễ có tác dụng gốc cho người yêu tát giới. Rồi nhân giới sanhđịnh, nhân định phát tuệ, ngõ hầu thành quả thánh đạo, ko phụ chí phía xuấtgia. Nếu thích hợp xem cho rộng thì cần tự cứu giúp xét toàn văn những sách trong phương pháp tạng. Thương hiệu 10 giới sau đây xuất từ tởm Sa di thập giới, Phậtdạy tôn mang Xá lợi phất nói mang đến tôn trả La hầu la.

(3) Nhất viết bất gần kề sanh. Giải viết:Thượng chí chư Phật, thánh nhân, sư tăng, phụ mẫu, hạ chí quyên phi nhuyễnđộng, vi tế côn trùng, đãn hữu mạng giả bất đắc cầm sát, hoặc tự sát, hoặc giáotha sát, hoặc kiến tiếp giáp tùy hỷ, quảng như pháp luật trung, văn phồn bất lục. Kinhtái, đông nguyệt sinh sắt, thủ phóng trúc đồng trung, noãn dĩmiên nhứ, chăm sóc dĩnị vật, bự kỳ cơ đụn nhi tử dã. Nãi chí lự thủy, phú đăng, bất súc miêu lyđẳng, giai tự bi bỏ ra đạo dã. Vi loại thượng nhiên, đại mang khả tri hỷ. Kim nhânbất năng như thị hành từ, phục domain authority thương hại, khả hồ? cầm kinh vân, thi ân tếphạp, sử kỳ đắc an, nhược kiến gần kề giả, đương khởi trường đoản cú tâm. Y, khả bất giới dư?

Một là không được giáp sanh. Giải: Trên mang lại chư Phật, thánh nhân, sư tăng, cha mẹ,dưới đến quyên phi nhuyễn động, vi tế côn trùng, hễ bao gồm sinh mạng thì ko đượccố giết, bằng cách hoặc tự mình giết, hoặc bảo người giết, hoặc thấy bạn giếtmà mừng theo, nói rộng như trong chính sách tạng, bởi vì văn nhiều đề xuất không xào luộc rađây. Gớm ghi, mùa đông hay sinh chấy rận, hãy bắt bỏ trong ống tre, ủ nóng bằngbông, nuôi sống bằng đồ gắt bẩn, là sợ chúng đói giá buốt mà bị tiêu diệt đi. Cho đến lọcnước, bít đèn, ko nuôi mèo chồn vân vân, đều là đạo trường đoản cú bi cả. Đối với loàinhỏ ngoài ra như thế, thì so với loài lớn rất có thể nghiệm biết. Con fan thời nayđã cần thiết thi hành từ bỏ bi như vậy, và lại còn yêu thương tổn, ngay cạnh hại, như thếđược chăng? yêu cầu kinh đang dạy, thi ân cứu vãn giúp, cho việc đó được yên, nếu thấy bịgiết, nên sinh trường đoản cú tâm. Như thế không răn giữ được sao?

(4) Nhị viết bất đạo. Giải viết: Kim ngântrọng vật, dĩ chí tốt nhất châm độc nhất thảo, bất đắc bất dữ nhi thủ. Nhược thường xuyên trúvật, nhược tín thí vật, nhược tăng chúng vật, nhược quan tiền vật, dân vật, độc nhất vô nhị thếvật, hoặc giành thủ, hoặc thiết thủ, hoặc trá thủ, nãi chí thâu thuế mạo độđẳng, giai vi thâu đạo. Kinh tái, tuyệt nhất sa di đạo hay trú quả thất mai, nhấtsa di đạo bọn chúng tăng bính sổ phiên, tuyệt nhất sa di đạo bọn chúng tăng thạch mật thiểuphần, câu đọa địa ngục. Gắng kinh vân, ninh tựu đoạn thủ, bất thủ phi tài. Y, khảbất giới dư ?

Hai là ko được trộm cướp.

Bạn đang xem: Sa di luật nghi yếu lược

Giải: Từ vật quí trọng như rubi bạc, cho đến một cây kimmột ngọn cỏ, không được cấm đoán mà lấy. Trang bị của hay trú, đồ của tín thí,vật của tăng chúng, thứ của quan, đồ gia dụng của dân, trang bị của vớ cả, mà lại lấy bằng cáchchiếm đoạt, lấy bằng phương pháp trộm cắp, lấy bằng cách lừa gạt, cho tới trốn thuế,gạt đò vân vân, phần đa là trộm cướp. Kinh ghi, một sa di trộm trái của hay trúbảy quả, một sa di trộm bánh của chúng tăng vài ba cái, một sa di trộm đường phèncủa bọn chúng tăng chút ít, đều lâm vào hoàn cảnh địa ngục cả. Buộc phải kinh sẽ dạy, thà là chặttay, không lấy phi tài. Như thế không răn duy trì được sao?

(5) Tam viết bất dâm. Giải viết: trên giangũ giới duy chế tà dâm, xuống tóc thập giới toàn đoạn dâm dục. Đãn can phạm thếgian nhất ráng nam nữ, tất danh phá giới. Lăng nghiêm kinh tái, Bảo liên hươngtỷ kheo ni bốn hành dâm dục, từ ngôn dâm dục phi cạnh bên phi thâu, vô hữu tội báo,toại cảm thân xuất mãnh hỏa, sinh hãm địa ngục. Vắt nhân nhân dục cạnh bên thân vonggia, xuất tục vi tăng khởi khả cánh phạm? sanh tử căn bản, dục vi đệ nhất. Cốkinh vân, mặc dù dâm dật nhi sanh, bất như trinh khiết nhi tử. Y, khả bất giới dư?

Ba là không được dâm dục. Giải: tử vi ngũ hành tại gia chỉ tinh giảm tà dâm, còn mườigiới xuất gia thì cấm hẳn dâm dục. Hễ can phạm đến khi hết thảy nam con gái trong thếgian thì hotline là phá giới cả. Trong kinh Lăng nghiêm ghi, tỷ kheo ni Bảo liênhương lén làm việc dâm dục, rồi thiết yếu mình tuyên ngôn, rằng dâm dục không phảigiết thân ai, chưa phải trộm của ai, nên không có tội báo, vì vậy cảm ra thânxuất lửa dữ, đang sinh sống mà vùi xuống địa ngục. Nỗ lực nhân do dâm dục nhưng giết thân,mất nhà, xuất gia làm tăng sĩ há lại còn phạm? Căn bản sinh tử, dục là thứnhất. đề xuất kinh đã dạy, dẫu dâm dật mà sống, không bởi trinh khiết nhưng chết. Nhưthế không răn duy trì được sao?

(6) Tứ viết bất vọng ngữ. Giải viết: Vọngngữ hữu tứ. Duy nhất giả vọng ngôn, vị dĩ thị vi phi, dĩ phi vi thị, loài kiến ngôn bấtkiến, bất kiến ngôn kiến, hư vọng bất thật đẳng. Nhị mang ỷ ngữ, vị trang sứcphù ngôn mỹ ngữ, diễm khúc tình từ, đạo dục tăng bi, đãng nhân tâm chí đẳng.Tam mang ác khẩu, vị thô ác mạ lị nhân đẳng. Tứ đưa lưỡng thiệt, vị hướng thửthuyết bỉ, hướng bỉ thuyết thử, ly loại gián ân nghĩa, khiêu toa tranh đấu đẳng. Nãichí chi phí dự hâểu hủy, diện thị bối phi, hội chứng nhập nhân tội, phạt tuyên nhânđoản, giai vọng ngữ bỏ ra loại dã. Nhược phàm phu tự ngôn bệnh thánh, như ngôndĩ đắc Tu đà trả quả, tứ đà hàm trái đẳng, danh đại vọng ngữ, kỳ tội rất trọng.Dư vọng ngữ, vị cứu giúp tha cấp cho nạn, phương tiện đi lại quyền xảo, từ bỏ bi lợi tế giả, bấtphạm. Cổ nhân vị hành kỷ bỏ ra yếu, trường đoản cú bất vọng ngữ thỉ, huống học xuất vậy chiđạo hồ? gớm tái, sa di khinh tiếu độc nhất lão tỷ kheo độc kinh, thanh như cẩuphệ; nhi lão tỷ kheo trả thị A la hán, nhân giáo sa di cấp sám, cẩn miễn địangục, vì đọa cẩu thân. Ác ngôn tuyệt nhất cú, vi sợ chí thử! cố kinh vân, phù sĩ xửthế, bao phủ tại khẩu trung, bởi vì trạm thân, bởi kỳ ác ngôn. Y, khả bất giới dư?

Bốn là không được nói dối. Giải: Nói dối có bốn. Một, nói dối trá, là yêu cầu bảotrái, trái bảo phải, thấy nói không, ko nói thấy, gian dối không thật vân vân.Hai, nói thêu dệt, là trau chuốt tiếng nói phù phiếm, trường đoản cú ngữ hoa mỹ khúc nhạcdiễm lệ, lời ca tình tứ, dắt dẫn dục vọng, tạo thêm sầu bi, có tác dụng đãng trung khu chícủa tín đồ vân vân. Ba, nói thô ác, là nói thô tục, độc ác, mắng chửi fan vânvân. Bốn, nói nhị lưỡi, là đến bạn này nói bạn kia, đến fan kia nói ngườinày, ly gián ân nghĩa, khêu chọc cùng xúi bảo cho họ đấu nhau, tranh nhau vânvân. Cho tới trước khen sau chê, mặt phải lưng trái, triệu chứng vào tội người, rêurao lỗi người, những thuộc nhiều loại vọng ngữ. Nếu như phàm phu từ nói chứng được thánhquả, như nói đã có được quả Tu đà hoàn, được quả tứ đà hàm vân vân, thì hotline là đạivọng ngữ, tội ấy vô cùng nặng. Xung quanh ra, vọng ngữ vì chưng cứu thiến nạn cấp bách cho kẻkhác, phương tiện quyền biến, từ bi cơ mà ích lợi, cứu vãn giúp, thì ko phạm. Cổnhân tất cả nói, điều rất cần thiết của việc sửa bản thân là ban đầu từ sự ko nói dối,huống chi tín đồ học đạo xuất thế? khiếp ghi, một sa di khinh cười một vị tỷ kheogià hiểu kinh, rằng tiếng như chó sủa. Vị tỷ kheo ấy là bậc A la hán, nên dạy sadi nhanh sám hối, tuy thế chỉ ngoài địa ngục, vẫn còn đó đọa có tác dụng thân chó. Một câunói thô ác cơ mà làm sợ đến như thế đó! nên kinh sẽ dạy, con tín đồ ở đời, búa nằmtrong miệng, vày vậy chém mình, bởi tiếng nói ác. Như thế không răn giữ được sao?

(7) Ngũ viết bất độ ẩm tửu. Giải viết: Ẫmtửu giả, vị độ ẩm nhất cố năng túy nhân đưa ra tửu. Tây vức tửu hữu nhiều chủng: camgiá, bồ đào, cập dữ bách hoa, giai khả tạo thành tửu. Test phương chỉ hữu mễ tạo. Câubất khả ẩm. Trừ hữu trọng bịnh, phi tửu mạc liệu giả, bạch chúng phương phục.Vô cố, duy nhất trích bất khả triêm thần. Nãi chí bất đắc khứu tửu, bất đắc chỉ tửuxá, vạn bất đắc dĩ tửu nóng nhân. Nghi Địch tạo tửu, Vũ nhân thống tuyệt. Trụ tác tửutrì, quốc dĩ diệt vọng. Tăng nhi ẩm tửu, khả sỉ vưu thậm. Tích hữu ư bà tắcnhân phá tửu giới, toại tính dư giới câu phá. Tam thập lục thất, nhất ẩm bịdiên, thừa phi đái hỷ. Tham độ ẩm chi nhân tử đọa phí thỉ địa ngục, sinh sanh ngusi, thất trí tuệ chủng, hút hồn cuồng dược liệt ư tì chẫm. Cầm cố kinh vân, ninh ẩmdương đồng, thận vô phạm tửu. Y, khả bất giới dư?

Năm là ko được uống rượu. Giải: Uống rượu là uống tất cả thứ rượu có khả năng làmsay nhỏ người. Tây vức rượu có nhiều thứ: mía, nho, cùng rất trăm hoa phần đông cóthể có tác dụng rượu. Địa phương này chỉ bao gồm rượu làm bởi gạo. Tất cả đều không đượcuống. Trừ lúc tất cả bịnh nặng, phi rượu không trị được, thì buộc phải tác bạch tăngchúng bắt đầu uống. Vô cớ thì một giọt cũng ko được ngấm môi. Cho đến không đượcngửi rượu, ko được dừng ở quán rượu, ko được đem rượu cho người uống.Nghi Địch chế rượu, Vũ vương vãi nhân đó nhức xót tuyệt bỏ. Trụ vương làm hồ rượu,quốc gia chính vì như thế diệt vong. Tăng sĩ hơn nữa uống rượu thì sẽ càng đáng làm nhục hơnnữa. Xưa có ưu bà tắc vị phá giới uống rượu mà luôn các giới khác hầu hết phá. Bamươi sáu lỗi, một bài toán uống rượu có đủ vớ cả, tội ác chưa phải nhỏ. Kẻ hamuống rượu thì chết rồi nên đọa vào địa ngục Phân sôi, đời đời dở hơi si, mấtgiống trí tuệ, cần rượu là dung dịch cuồng làm mê loạn vai trung phong hồn còn dữ hơn hết đá tì,chim chẫm. Buộc phải kinh đang dạy, thà hấp thụ nước đồng nấu chảy, thận trọng đừng phạm vàosự uống rượu. Như vậy không răn giữ lại được sao?

(8) Lục viết bất trước hương hoa man, bấthương thiết bị thân. Giải viết: Hoa man giả, Tây vức nhân quán hoa tác man, dĩnghiêm kỳ thủ; test độ tắc tăng, nhung, kim, bảo, chế sức cân quan chi loại thịdã. Hương trang bị thân giả, Tây vức quí nhân dụng danh hương vi mạt, linh thanh y mathân; demo độ tắc bội hương, huân hương, đưa ra phấn đưa ra loại thị dã. Xuống tóc chinhân khởi nghi dụng thử. Phật chế tam y câu dụng đơn giản ma bố, thú mao tàm khẩuhại đồ gia dụng thương từ, phi sở ưng dã. Trừ niên cập thất thập, suy đồi bỏ ra thậm, phibạch bất noãn giả, hoặc khả vi chi, dư câu bất khả. Hạ Vũ ác y, Công tôn tía bị,vương thần bỏ ra quí, nghi vi bất vi, khởi đắc đạo nhân bội phản tham hoa sức. Hoạisắc vi phục, phấn tảo tế hình, nắm kỳ nghi hỷ. Cổ hữu cao tăng tam thập niêntrước duy nhất lưỡng hài, huống phàm bối hồ. Y, khả bất giới dư?

Sáu là không được sở hữu vòng hoa thơm haydùng hương thơm xoa mình. Giải: Vònghoa là bạn Tây vức xâu hoa có tác dụng vòng để trang sức quý đầu họ, còn quốc độ này làcái một số loại dùng lụa, nhung, quà và các thứ quí báu mà chế tạo hay trang sức khănmão. Dùng mừi hương xoa mình là kẻ sang làm việc Tây vức cần sử dụng danh hương làm cho bột, bảothanh y xát vào mình, còn quốc độ này là cái các loại đeo hương, xông hương, sáp vàphấn. Fan xuất gia đâu có nên dùng hầu như thứ đó. Phật qui định cha pháp y đềudùng toàn vải sợi thô sơ, còn lông thú miêÍng tằm thì sợ hãi sinh vật, tổn tự bi,không bắt buộc những thiết bị thích phù hợp với người xuất gia. Trừ tuổi cho bảy mươi, suyđồi thừa lắm, phi lụa không nóng thì hoặc rất có thể dùng được, còn đầy đủ kẻ khác đềukhông thể. Vũ vương nhà Hạ chỉ khoác áo xấu, Công tôn Hoằng chỉ sử dụng áo ngủ bằngvải, sang trọng như đế vương đại thần, đáng cần sử dụng mà không dùng, thì bạn hành đạođâu được ngược lại, đam mê phục sức hoa mỹ. Nên, đem hoại sắc có tác dụng y phục, mang phấntảo che thân hình, vốn là việc thích nghi của người xuất gia. Xưa tất cả vị cao tăngmà cha mươi năm chỉ mang 1 đôi giày, huống chi hạng phàm phu. Như thế khôngrăn giữ lại được sao?

(9) Thất viết bất ca vũ xướng kỹ bất vãngquan thính. Giải viết: Ca mang khẩu xuất ca khúc; vũ giả thân vi hý vũ;xướng kỹ giả vị cầm sắt tiêu quản chi loại thị dã; bất đắc tự tác, diệc bất đắctha nhân tác thời thế vãng quan liêu thính. Cổ hữu tiên nhân, nhân thính nữ ca âmthanh vị diệu, cự thất thần túc. Quan thính bỏ ra hại như thị, huống trường đoản cú tác hồ?Kim cố kỉnh ngu nhân, nhân Pháp hoa hữu tì bà nao bạt chi cú, tứ học tập âm nhạc. NhiênPháp hoa nãi cúng dường chư Phật, phi tự dại dột dã. ?ng viện tác nhân gian pháp sựđạo tràng, vày khả vi chi, kim vị sanh tử xả tục xuất gia, khởi nghi bất tuchánh vụ nhi mong công kỹ nhạc? Nãi chí vi kỳ, lục bác, đầu trịch, xu bồ đẳngsự, giai loạn đạo tâm, vững mạnh quá ác. Y, khả bất giới dư?

Bảy là không được ca, vũ, hòa tấu, biểudiễn, hay đi xem nghe. Giải: Ca làmiệng hát các khúc ca, vũ là thân múa các điệu vũ, hòa tấu trình diễn là cáiloại đàn cầm đàn sắt ống tiêu ống quản. Không được chính mình từ làm phần lớn việcnày, mà lại khi bạn khác làm, mình cũng không được nắm đi xem cùng nghe. Xưa gồm tiênnhân bởi vì nghe phụ nữ hát, âm thanh tuyệt diệu, mà thiên nhiên mất tức thì thần túc.Cái sợ xem nghe còn như thế, huống đưa ra tự làm? Ngày nay, mọi kẻ dở hơi muộinhân kinh Pháp hoa gồm câu tì bà nao bạt đề xuất tự ý phóng bí mà học âm nhạc.Nhưng trong tởm Pháp hoa nói, là nhằm hiến cúng chư Phật, chưa phải tự vui. Dođó, đầy đủ am viện ứng phó có tác dụng đạo tràng pháp sự trong thiên hạ thì hoặc tất cả thểlàm được, còn nay vì vấn đề sanh tử cơ mà thoát tục xuất gia, thì đâu hoàn toàn có thể khôngtu tập vấn đề chính, lại ước học tập cho khéo về kỹ nhạc. Cho tới những việc đánhvi kỳ, lục bác, đầu trịch, xu bồ, vân vân, đều náo loạn đạo tâm, thêm khủng tộiác. Như thế không răn duy trì được sao?

(10) Bát viết bất tọa cao quảng đại sàng.

Xem thêm: Cách Trồng Cây Ớt Từ Hạt - Cách Trồng Ớt Cay Tại Nhà

Giải viết: Phật chế thằng sàng cao bất thừa Như lai bát chỉ. Vượt thử tức phạm.Nãi chí vớ thể điêu khắc, cập sa quyến trướng nhục đưa ra loại, diệc bất nghidụng. Cổ nhân dụng thảo vi tòa, túc ư lâu hạ; kim hữu sàng tháp diệc ký kết thắnghỷ, hà cánh cao quảng, túng tứ huyễn khu. Hà hiếp tôn giả tuyệt nhất sanh hiếp đáp bất trướctịch, Cao phong Diệu thiền sư tam niên lập nguyện bất triêm sàng đắng, Ngộ đạtthọ trầm hương bỏ ra tòa thượng tổn phước nhi chiêu báo. Y, khả bất giới dư?

Tám là không được ngồi nệm cao với rộnglớn. Giải: Phật chính sách giường giâycao không thực sự tám ngón tay của Ngài. Quá khuôn khổ ấy thì phạm. Cho tới cái các loại sơnvẽ va trổ và màn nệm bằng sa lụa cũng tránh việc dùng. Phật mà dùng cỏ có tác dụng đồngồi, đêm nghỉ dưới cây; nay ta có giường tất cả chõng đã và đang hơn rồi, sao lạiphải cao rộng để phóng túng xác huyễn. ức hiếp tôn trả một đời hông ko dínhchiếu, Cao phong Nguyên diêểu thiền sư cha năm lập nguyện không bám giường ghế,Ngộ đạt quốc sư dìm pháp tọa trầm hương còn tổn phước mà lại rước họa. Như thếkhông răn giữ lại được sao?

(11) Cửu viết bất phi thời thực. Giảiviết: Phi thời giả, vượt nhật ngọ phi Tăng thực đưa ra thời phận dã. Chư thiên tảo thực, Phật ngọ thực, súc sinh ngọ hậu thực,quỉ dạ thực. Tăng nghi học Phật, bất vượt ngọ thực. Ngạ quỉ văn oản bát thanh,tắc yết trung hỏa khởi, cố kỉnh ngọ thực thượng nghi tịch tịnh, huống quá ngọ hồ.Tích hữu cao tăng, văn lấn phòng tăng ngọ hậu cử thoán, bất giác thế khấp, biPhật pháp chi suy tàn dã. Kim tiện nhược nhiều bịnh, dục sác sác thực giả,hoặc bất năng trì test giới, gắng cổ nhân xưng vãn thực vi dược thạch, thủ liệubịnh đưa ra ý dã. Tất dã tri vi Phật chế sanh đại tàm quí, niệm ngạ quỉ khổ thườnghành bi tế, bất đa thực, bất mỹ thực, không yên tâm ý thực, sản phẩm công nghệ cơ khả nhĩ. Như hoặcbất thiên, đắc tội di trọng. Y, khả bất giới dư?

Chín là không được nạp năng lượng phi thời. Giải: Phi thời là vượt giờ ngọ thì chưa hẳn giờ ăn củatăng sĩ. Chư thiên ăn buổi sáng, Phật nạp năng lượng giờngọ, súc sanh nạp năng lượng sau giờ đồng hồ ngọ, quỉ nạp năng lượng ban đêm. Tăng phải học Phật, không nạp năng lượng quágiờ ngọ. Ngạ quỉ nghe giờ chén bát thì trong cổ họng lửa nổi lên, nên ăn uống đúnggiờ ngọ cơ mà còn cần yên tịnh, huống vượt giờ ngọ ấy. Xưa tất cả vị cao tăng nghe vịtăng sĩ sinh sống phòng bên cạnh, sau tiếng ngọ cơ mà thổi bếp, bất giác rơi lụy khóc thầm,buồn nỗi suy vi của Phật pháp. Con bạn thời nay, có kẻ mình yếu, nhiều bịnh,muốn ăn luôn luôn luôn, hoặc chẳng thể giữ giới này, cần cổ nhân gọi bữa tiệc chiều làthuốc, là lấy chiếc ý trị bịnh. Dẫu vậy quyết định phải biết trái với việc qui địnhcủa Phật cơ mà phát sinh sự không tự tin to lớn, nghĩ nhớ nỗi đau khổ của ngạ quỉ màthường hành tự bi, không ăn nhiều, không ăn uống ngon, không ăn một giải pháp yên dạ, mớicó thể tạm bợ được. Còn nếu như không thì đắc tội càng nặng. Như thế không răn giữ đượcsao?

(12) Thập viết bất tróc trì sanh tượng kimngân bảo vật. Giải viết: sanh tức kim dã. Tượng, tợ dã; tợ kim giả ngân dã.Vị kim sắc sanh phiên bản tự hoàng; ngân khả lây truyền hoàng, tợ kim dã. Bảo đưa thất bảochi một số loại dã. Giai trưởng tham tâm, phương phế đạo nghiệp. Thế Phật tại ráng thời,Tăng giai khất thực, bất lập yên thoán, y phục phòng thất vớ nhậm nước ngoài duyên,trí kim ngân ư vô bổ chi điểa. Tróc trì thượng cấm, thanh khả tri hỷ. Sừ kimbất cố, chũm nho thượng nhiên, ưa thích tử xưng bần, súc tài hề dụng? Kim nhân bấtnăng câu hành khất thực, hoặc nhập tòng lâm, hoặc trú am viện, hoặc xuất viễnphương, diệc vị miễn hữu kim ngân đưa ra phí. Vớ dã tri vi Phật chế sinh đại tàmquí, niệm tha xấu phạp hay hành cha thí, bất doanh cầu, bất súc tích, bấtphiến mại, bất dĩ thất bảo trang sức y khí đẳng vật, sản phẩm cơ khả nhĩ. Như hoặcbất nhiên, đắc tội di trọng. Y, khả bất giới dư?

Mười là không được sở hữu sanh tượng(vàng bạc) bảo vật. Giải: sinh làvàng. Tượng là tương tự; tương tự với quà là bạc. Nghĩa là dung nhan của xoàn sanhra vốn từ vàng, còn bạc có thể nhuộm sắc đá quý nên tựa như với vàng. Bảo là cáiloại bảy trang bị quí báu. Toàn bộ đều lớn mạnh tham tâm, trở ngại cùng phế quăng quật đạonghiệp. Nên những khi Phật tại thế, tăng sĩ phần đa khất thực, ko lập phòng bếp núc, áo cơmphòng thất phần lớn tùy ngoại duyên, để vàng bạc bẽo vào vị trí vô dụng. Nắm giữ mà còncấm thì sự thanh bạch rất có thể biết được. Bừa nhằm mục đích vàng nhưng mà không ngoái lại đểngắm, nho sĩ thế gian còn như thế, say đắm tử tự xưng bựa đạo thì đựng của làm gì? tín đồ xuất gia thời nay không phải người nào cũng khất thực, cơ mà hoặc nhập tòng lâm,hoặc nghỉ ngơi am viện, hoặc đi phương xa, cũng không khỏi phải đến tiền bạc. Nhưngquyết định phải ghi nhận trái với sự qui định của Phật nhưng mà phát sanh sự trinh nữ tolớn, nghĩ nhớ nỗi nghèo thiếu của bạn khác nhưng thường hành bố thí, không mưucầu, ko dồn chứa, không buôn bán, không sử dụng bảy máy quí báu trang sức quý nhữngvật y phục, thứ dùng, vân vân, mới rất có thể tạm được. Nếu không thì đắc tội càngnặng. Như vậy không răn giữ lại được sao?

Hạ Thiên: uy nghi Môn

(Chương Sau: Phần Uy Nghi)

(13) Phật chế, sa di niên mãnnhị thập, dục thọ gắng túc giới thời, nhược vấn, bất năng cầm đối sa di sự giả,bất ưng dữ núm túc giới. Đương vân, khanh tác sa di, nãi bất tri sa di sở thihành! Sa môn sự đại nan tác; khanh thả khứ thục học, đương vớ văn tri, nãi ưngthọ cầm cố túc giới. Kim thọ khanh nỗ lực túc giới, nhân vị Phật pháp dị hành, sa môndị tác. Nạm đương tiên vấn. Dĩ hạ điều tắc, ư sa di oai nghi chư kinh, cập cổthanh qui, kim Sa di thành phạm trung tiết xuất. Hựu Tuyên phép tắc sư Hành hộ luậtnghi, mặc dù giới tân học tập tỷ kheo, hữu khả thông dụng giả diệc tiết xuất. Lương dĩmạt pháp người yêu đa chư giải đãi, văn phồn tắc yểm, vày thị san phồn thủ yếu,nhưng phân nhiều loại dĩ luôn tiện độc học. Gian hữu vị bị, tùng nghĩa té nhập tuyệt nhất nhị.Kỳ hữu nhạo quảng lãm giả, từ đương kiểm trông nom toàn thư.

Phật qui định, sa di tuổi đầy nhì mươi, lúc muốnlãnh thọ cầm túc giới, nếu chất vấn mà fan nào thiết yếu phúc đáp rất đầy đủ vềviệc sa di, thì không nên truyền thọ nỗ lực túc giới cho những người ấy. Phải bảo, ông làmsa di mà không biết bài toán sa di buộc phải làm, huống chi việc sa môn là câu hỏi lớn, khólàm. Ông hãy đến lớp cho thuộc, buộc phải nghe cùng biết đầy đủ cả, mới cần lãnh thọ ráng túcgiới. Bây chừ truyền thọ nuốm túc giới mang đến ông thì người ta bảo Phật pháp dễ dàng tu,sa môn dễ làm. Vì vậy bắt buộc phải phỏng vấn trước. Nhữngđiều tắc dưới đấy là tríchra từ bỏ các bạn dạng kinh nói về uy nghi sa di, từ bạn dạng thanh qui đời xưa cùng sách Sa dithành phạm đời nay. Thành phầm Hành bộ cơ chế nghi của Tuyên biện pháp sư tuy để răn bảocác vị tỷ kheo bắt đầu học, nhưng mà điều nào có thể thông dụng thì cũng trích ra. Vìlòng người thời đại mạt pháp lắm sự biếng nhác, nghe những thì chán, cho nên vì vậy màtôi lọc bỏ những điều phồn toái, trích lấy đông đảo chỗ chính yếu. Nhưng vẫn phânloại nhằm tiện cho vấn đề học đọc. Tựu trung có chỗ nào chưa đủ, tôi theo ý nghĩamà phụ thêm 1 vài điều. Ai đam mê xem mang lại rộng thì cần tự cứu giúp xét toàn văn cácsách .

Kính Đại Sa Môn Đệ Nhất

(Thứ 1, Kính Đại Sa Môn)

(Từ đây chuẩn bị đi, nguyên văn chữHán, dịch âm cũng giống như dịch nghĩa, vết * nhằm xếp loại các việc (có khi một việc là1 loại, gồm khi 2 vấn đề sắp lên là một trong những loại). Bởi vậy dấu * ấy không tồn tại ý nghĩathông thường của nó).

(14) Bất đắc hoán đại sa môn tự * Bất đắc đạothính đại sa môn thuyết giới * Bất đắc chuyển hành thuyết đại sa môn quá * Bấtđắc tọa con kiến đại sa môn thừa bất khởi, trừ độc gớm thời, bịnh thời, nỗ lực phátthời, phạn thời, tác bọn chúng sự thời * Hành hộ vân, ngũ hạ dĩ thượng tức xà lêvị, thập hạ dĩ thượng tức hòa thượng vị. Mặc dù tỷ kheo sự, sa di đương dự trichi.

Không được call tên chữ của đại sa môn * Khôngđược lén nghe đại sa môn thuyết giới ko được nói chuyền lầm lỡ của đại samôn * ko được ngồi thấy đại sa môn đi qua mà ko đứng dậy, trừ dịp đọckinh, thời điểm bịnh, lúc cắt tóc, lúc ăn uống cơm, lúc thao tác làm việc tăng chúng * Hành hộviết, 5 hạ sắp tới lên là điểa vị xà lê, 10 hạ chuẩn bị lên là vị thế hòa thượng. Dầu làviệc của tỷ kheo, sa di cũng phải ghi nhận trước.

Sự Sư Đệ Nhị

(Thứ 2, bái Thầy)

(15) Đương tảo khởi. Dục nhậphộ, đương tiên tam bọn chỉ * Nhược hữu quá, hòa thượng a xà lê giáo giới chi,bất đắc trả nghịch ngữ * Thị hoà thượng a xà lê đương như thị Phật * Nhược sửxuất bất tịnh khí, bất đắc thóa, bất đắc nộ nhuế * Nhược lễ bái, sư tọa thiềnbất ưng tác lễ, sư gớm hành bất ưng tác lễ, sư thực, sư thuyết kinh, sư xơ xỉ,sư toá dục, sư miên tức đẳng, câu bất ưng tác lễ. Sư bế hộ, bất ưng hộ ngoạitác lễ. Dục nhập hộ tác lễ, ưng bầy chỉ tam biến; sư bất ứng, ưng khứ * Trì sưẩm thực, giai đương lưỡng thủ bổng. Thực tất, liễm khí đương nhàn rỗi * Thị sư,bất đắc đối lập lập, bất đắc cao xứ lập, bất đắc thái viễn lập; đương linh sưtiểu ngữ đắc văn, bất phí tôn lực *

Nên dậy sớm. Mong muốn vào cửa, trước hết nên lũ chỉ3 lần * Nếu tất cả lỗi, hòa thượng hay xà lê răn dạy thì không được nói trả, nóinghịch * chiêm ngưỡng và ngắm nhìn hòa thượng với xà lê, nên như chiêm ngưỡng và ngắm nhìn Phật * nếu bảođổ thiết bị bất tịnh thì không nên nhổ nước miếng, tránh việc giận tức * giả dụ lễ báithì thầy ngồi thiền kiêng kị lễ, thầy khiếp hành kiêng kị lễ, thầy thọthực, thầy thuyết kinh, thầy đánh răng, thầy tắm rửa rửa, thầy ngủ nghỉ vân vân,đều cấm kị lễ. Thầy đóng góp cửa, tránh việc ở ngoại trừ cửa có tác dụng lễ. Hy vọng vào cửalàm lễ, nên lũ chỉ 3 lần; thầy không trả lời thì đề xuất đi * nỗ lực đồ uống trang bị ăncủa thầy đều buộc phải bưng 2 tay. Ăn rồi, dọn đồ dùng thì nên từ tự * Hầu thầy, khôngđược đứng đối diện, ko được đứng chỗ cao, ko được đứng quá xa; buộc phải đứngsao để thầy nói nhỏ dại mình nghe được, khỏi mức giá sức thầy *

(16) Nhược thỉnh vấn Phật pháp nhân duyên, đươngchỉnh y lễ bái, hiệp chưởng hồ quị; sư hữu ngữ, trừng chổ chính giữa đế thính, bốn duy thâmnhập. Nhược vấn gia hay sự, bất tu bái quị, đãn đoan lập sư trắc, cứ thậtthân bạch. Sư nhược thân trung tâm quyện, giáo khứ ưng khứ, bất đắc trọng tâm tình bất hỷ,hiện ư dung nhan * Phàm hữu phạm giới đẳng sự, bất đắc phú tàng, tốc nghệ sưtiền ai khất sám hối. Sư hẹn tắc tận tình phân phát lộ, tinh thành ăn năn cải, trả đắcthanh tịnh * Sư ngữ vị liễu, bất đắc ngữ * Bất đắc hý tọa sư tòa, cập ngọa sưsàng, trước sư y mạo đẳng * Vị sư trì đạt thư tín, bất đắc tứ tự tách khán,diệc bất đắc dữ nhân khán. Đáo, bỉ hữu vấn, ưng đáp tắc thật đối, bất ứng đáptắc thiện từ khước chi. Bỉ lưu, bất đắc tiện trú, đương nhất tâm tư tình cảm sư vọng qui* Sư đối tân, hoặc lập hay xứ, hoặc ư sư trắc, hoặc ư sư hậu, vớ sử nhĩ mụctương tiếp, hầu sư sở tu * Sư tật bịnh, tuyệt nhất nhất dụng vai trung phong điều trị, phòng thấtbị nhục, dược nhĩ chúc thực đẳng * Trì y, thọ lý, tẩy hoán, hồng trẹo đẳng, nuốm ưluật trung, bốn bất phồn lục.

Nếu xin hỏi Phật pháp thì cần sửa y, lễ bái,chắp tay, hồ quì; thầy bao gồm dạy thì lắng lòng nghe kỹ suy xét vào sâu. Trường hợp hỏiviệc thường của trú xứ thì không yêu cầu lạy quì, chỉ đứng ngay thật cạnh thầy, cứthật trình bày. Nếu thầy mệt mỏi mỏi khung hình hay trung khu trí, bảo đi thì cần đi, khôngđược gan ruột không vui, chỉ ra sắc mặt * Phàm có những vấn đề phạm giới vân vân,không được bịt giấu, nên cấp tốc mang lại trước thầy, tha thiết xin sám hối. Thầychấp nhấn thì tận tình phạt lộ, chân thành hối hận cải, phục sinh thanh tịnh * Thầynói chưa xong, ko được nói * không được ngồi chơi ghế ngồi của thầy, nằmchơi giường thầy, sử dụng chơi áo mão của thầy, vân vân * do thầy đi đưa thư,không được trường đoản cú lén mở coi, cũng ko được cho tất cả những người coi. Đến, fan nhận cóhỏi, nên vấn đáp thì trả lời thành thật, không nên vấn đáp thì khéo tự khước.Họ lưu giữ thì không được làm việc liền, buộc phải nhất trọng điểm nhớ thầy hy vọng về * Thầy tiếpkhách thì hoặc đứng địa điểm thường đứng, hoặc đứng cạnh thầy, hoặc đứng sau thầy,phải tạo cho tai mắt tiếp nhau, hầu thầy yêu cầu dùng * Thầy đau gầy thì độc nhất nhấtchú ý siêng sóc, như phòng thất, chăn nệm, dung dịch thang, cháo cơm vân vân * Cầmáo, đưa giày, giặt rửa, sấy phơi, vân vân, thì dạy dỗ đủ cả trong Luật, làm việc đâykhông chép nhiều.

(17) Phụ.- Phàm thị sư, bất mạng tọa bất cảmtọa, bất vấn bất cảm đối, trừ từ bỏ hữu sự dục vấn. Phàm thị lập, bất đắc ỷ bíchkháo trác, nghi đoan thân tề túc trắc lập * Dục lễ bái, nhược sư chỉ chi, nghithuận sư mạng, trang bị bái * Phàm sư dữ khách đàm đạo thiệp đạo thoại, hữu íchthân tâm giả, giai đương cam kết thủ * Sư hữu sở sử linh, nghi cập thời tác biện,bất đắc vi mạn * Phàm thụy miên, bất đắc tiên sư * Phàm nhân vấn sư húy, đươngvân thượng mỗ trường đoản cú hạ mỗ tự * Phàm đệ tử, đương trạch minh sư, cửu cửu thân cận,bất đắc ly sư thái tảo; như sư thật bất minh, đương biệt ước lương đạo. Thiếtly sư, đương ức sư hối, bất đắc túng bấn tình từ bỏ dụng, tùy nỗ lực tục lưu lại hành bấtchánh sự; diệc bất đắc trú thị thức giấc náo xứ, bất đắc trú thần miếu, bất đắc trúdân phòng, bất đắc trú cận ni từ xứ, bất đắc dữ sư các trú nhi hành cố kỉnh pháptrung nhất cầm cố ác sự.

Phụ.- Phàm hầu thầy, thầy ko bảo ngồi thìkhông dám ngồi, không hỏi thì không dám thưa, trừ mình có việc hy vọng hỏi. Phàmđứng hầu thì không được dựa vách, tựa ghế, mà yêu cầu mình ngay thẳng, chân tềchỉnh, đứng cạnh thầy * mong mỏi lễ bái, mà lại thầy phòng lại thì nên cần thuận theo mạnglịnh của thầy, chớ lạy * Phàm thầy cùng khách đàm đạo mà lời nói liên hệ Phậtpháp, có ích thân tâm, thì đều bắt buộc nhớ đem * Thầy bao gồm sai khiến gì thì nên kịpthời khiến cho xong, ko được trái, nhác tuyệt khinh thường xuyên * Phàm ngủ nghỉ,không được trước thầy * Phàm ai hỏi thương hiệu húy của thầy, phải nói trên chữ x, dướichữ x * Phàm môn sinh thì buộc phải chọn bâểc minh sư, thân cận mang lại lâu, ko được rờithầy thừa sớm ; nếu như thầy trái thật bất minh thì nên tìm riêng biệt vị lương đạo. Giảsử rời thầy thì cần ghi ghi nhớ giáo huấn của thầy, ko được buông thả, tựchuyên, phụ thuộc vào dòng đời mà thao tác bất chính; cũng ko được ở chỗ ồn náolà chợ giếng, không được sinh hoạt miếu thần, ko được làm việc phòng ốc dân chúng, khôngđược ở trong phần gần miếu ni, ko được thuộc thầy mỗi người ở một địa điểm mà làm cho tất cảviệc xấu trong thay gian.

Tùy Sư xuất phát Đệ Tam

(Thứ 3, Theo Thầy Đi Ra)

(18) Bất đắc quá lịch nhân gia.Bất đắc chỉ trú đạo biên cọng nhân ngữ. Bất đắc tả hữu nắm thị, đương đê đầu tùysư hậu * Đáo đàn việt gia, đương trú tuyệt nhất diện, sư giáo tọa ưng tọa. Đáo tha tựviện, sư lễ Phật, hoặc tự lễ, bất đắc thiện trường đoản cú minh khánh * Nhược đánh hành,đương trì tọa cầm tùy chi. Nhược viễn hành, bất đắc tương ly thái viễn. Nhược độthủy, đương trì trượng tự thí thiển rạm * Trì bình, huề tích đẳng, vậy như Luậttrung, văn phồn bất lục. Phụ * Nhược ngẫu phân hành, ước ư mỗ xứ hội, bất đắchậu thời * Sư lâu trai, đương thị lập xuất sanh; trai tất, phục thị lập thâusấn.

Không được ghé thăm nhà fan khác. Không đượcdừng ở mặt đường cùng tín đồ nói chuyêển. Ko được ngoái chú ý hai bên, nhưng nêncúi đầu đi theo sau thầy * Đến nhà bầy việt, buộc phải đứng một bên thầy, thầy dạyngồi thì cần ngồi. Đến trường đoản cú viện khác, thầy lạy Phật hoặc mình lạy, rất nhiều khôngđược tự ý tấn công khánh * giả dụ đi núi thì đề nghị cầm tọa thay theo thầy. Nếu ra đi thìkhông được tránh nhau thừa xa. Nếu như lội nước thì nên cầm gậy thư thả dò test cạn sâu* Những việc cầm bình, có gậy vân vân, dạy dỗ đủ trong Luật, văn nhiều nên ở đâykhông chép. Phụ * Ngẫu nhiên tách nhau nhưng đi, hẹn tại đoạn nào chạm mặt nhau, thì khôngđược cho sau giờ hứa hẹn * Thầy lâu trai thì bắt buộc đứng hầu xuất sanh, lâu trai xonglại phải đứng hầu thâu dấn đồ hiến cúng.

Nhập bọn chúng Đệ Tứ

(Thứ 4, Nhập Chúng)

(19) Bất đắc tranh tọa xứ. Bấtđắc ư tòa thượng diêu tương hô ngữ tiếu * bọn chúng trung hữu thất nghi, đương ẩnác dương thiện. Bất đắc vạc lao, hiển kỷ bỏ ra công * Phàm tại xứ, thụy bất tạinhân tiền, khởi bất tại hiền hậu * Phàm tẩy diện, bất đắc đa sử thủy. Liền kề nhathổ thủy, tu đê đầu dẫn thủy hạ, bất đắc phún thủy tiễn nhân. Bất đắc cao thanhtỷ di ẩu thổ. Bất đắc ư năng lượng điện tháp, cập tịnh thất tịnh địa tịnh thủy trung thếthóa, đương ư tích xứ * Khiết trà thang thời, bất đắc chích thủ ấp nhân. Bấtđắc phía tháp tẩy xỉ, cập hướng hòa thượng, a xà lê đẳng *

Không được tranh nơi ngồi. Không được bên trên chỗngồi mà điện thoại tư vấn vói nhau, nói hay cười * vào chúng tất cả ai mất uy nghi, phải ẩn ácdương thiện. Không được khoe dòng mệt để tỏ dòng công của mình * Phàm ở trong phần nào,ngủ ko trước người, dậy không sau bạn * Phàm cọ mặt, không được sử dụngnước nhiều. Đánh răng nhổ nước, đề xuất cúi đầu đưa nước xuống, không được phunnước tạt ướt người. Ko được lớn tiếng hỉ mũi, ói ọe, khạc nhổ. Không đượcnơi điện tháp, cùng trong đơn vị sạch, khu đất sạch, nước sạch cơ mà hỉ nước mũi, nhổ nướcmiếng, buộc phải nơi chỗ tạ thế * lúc uống trà nước, không được sử dụng một tay còn lạimà xá kính chào người. Không được xoay về phía tháp nhưng mà tẩy răng, tuyệt xoay về phíahòa thượng, xà lê vân vân *

(20) Phàm văn thông thường thanh, hiệp chưởng mặc niệmvân:

Văn tầm thường thanh,

Phiền óc khinh,

Trí tuệ trưởng,

Bồ đề sanh,

Ly địa ngục,

Xuất hỏa khanh,

Nguyện thành Phật,

Độ bọn chúng sanh,

Án già ra đế da sa ha *

Bất đắc nhiều tiếu, nhược đại tiếu;cập kha khiếm, đương dĩ y tụ yểm khẩu. Bất đắc cấp hành * Bất đắc tương Phậtđăng bốn tựu kỷ dụng. Nhược nhiên đăng, đương hảo dĩ tráo mật phú, vật linh phitrùng đầu nhập. Thờ Phật hoa, thủ khai viên giả, bất đắc tiên khứu; trừ ủy giảphương thờ tân giả; ủy mang bất đắc khí địa tiễn đạp, nghi trí bình xứ * Bấtđắc văn hô bất ứng; phàm hô, câu nghi dĩ niệm Phật ứng chi * Phàm thập di vật,tức đương bạch tri sự tăng.

Phàm nghe giờ đồng hồ chuông thì lẹo tay, niệm thầmnhư sau:

Nghe giờ đồng hồ chuông,

Phiền óc nhẹ,

Trí tuệ lớn,

Bồ đề sanh,

Thoát địa ngục,

Vượt hầm lửa,

Nguyện thành Phật,

Độ bọn chúng sanh.

Án già ra đế da sa ha *

Không được cười những hoặc cườilớn, cùng ngáp thì yêu cầu lấy ống tay áo bưng miệng. Không được đi gấp rút * ko đượcđem đèn của Phật dùng riêng mang đến mình. Trường hợp thắp đèn, đề xuất khéo lấy lồng đậy kín,đừng để một số loại phi trùng gieo vào. Hoa cúng Phật thì lấy thứ nở vừa cùng không đượcngửi trước ; sa thải thứ héo mới cúng thứ bắt đầu ; trang bị héo cũng ko được bỏxuống đất dẫm đấm đá lên, mà bắt buộc đặt tại phần khuất * không được nghe điện thoại tư vấn mà khôngtrả lời, với nghe call thì trả lời toàn bởi tiếng niệm Phật * Phàm nhặt của rơithì tức khắc phải bạch vị tri sự.

(21) Phụ.- Bất đắc dữ niên thiếu thốn sa di kiết hữu* Bất đắc tam y cẩu giản. Bất đắc nhiều tác y phục, nhược hữu dư đương xả. Bất đắcbiện tinh trí thao phất, ngoạn khí đẳng, make up giang hồ, thủ tiếu thứcgiả. Bất đắc trước sắc đẹp phục, cập các loại tục nhân y sức đẳng. Bất đắc bất tịnh thủđáp y. Phàm thượng điện, tu thúc phược khố miệt, bất đắc phóng ý tự luôn tiện * Bấtđắc thong thả tẩu. Bất đắc đa ngôn. Bất đắc tọa thị đại bọn chúng lao vụ, ganh lại thâu an* Bất đắc bốn thủ chiêu đề trúc mộc, hoa quả, sơ thái, độc nhất vô nhị thế nhà hàng ăn uống cập nhấtthế khí đồ gia dụng đẳng * Bất đắc đàm thuyết triều bãi thực phủ chánh sự đắc thất,cập bạch y gia trường đoản hảo ác * Phàm từ bỏ xưng, đương cử nhị tự pháp danh,bất đắc vân ngã cập tiểu tăng * Bất đắc nhân tè sự tranh chấp. Nhược đại sựnan nhẫn giả, diệc tu trọng điểm bình khí hòa, dĩ lý luận biện; bất khả tắc tự nhikhứ. Động khí phát thô, tức phi hảo tăng dã.

Phụ.- không được cùng sa di thiếu niên kết các bạn *Không được đối với 3 pháp y nhưng cẩu thả thiếu sót. Không được sắm các y phục,nếu bao gồm thừa thì nên bỏ ra mà cho. Ko được tậu giây với phất xuất sắc bền, trang bị chơivân vân, make up theo thói giang hồ, chuốc đem sự chê cười của thức giả.Không được mặc y phục có màu sắc chính, cần sử dụng phục mức độ giống núm tục. Ko đượctay ko sạch nhưng đắp y. Phàm lên năng lượng điện thì yêu cầu buộc ống quần, ko được buônglung tự luôn thể * không được đi dạo. Ko được nói nhiều. Ko được ngồi nhìnđại chúng thao tác làm việc mệt nhọc, mà lại mình tránh, nhác, cầu an lành * ko được lấy riêngcủa chiêu đề như tre cây, hoa trái, rau củ lá, mọi thứ đồ dùng uống thiết bị ăn, hồ hết thứ đồvật vân vân * không được buôn chuyện sự lợi và sự hại của bài toán chính trị thuộctriều bãi khoá sở, và phần đông sự giỏi dở giỏi xấu của tín đồ bạch y * Phàm từ bỏ xưngthì phải nói nhị chữ pháp danh, ko được nói ta với tiểu tăng * ko được nhânviệc bé dại mà tranh chấp. Nếu việc lớn cực nhọc nhẫn thì cũng yêu cầu tâm bình tĩnh, khíôn hòa, lấy lẽ thảo luận; ko được thì từ mà đi. Bực tức nói thô thì khôngphải tăng sĩ có tư cách.