Tuyên cơ thiên quan tứ phúc

Nữ quỷ tất cả khuôn mặt hình trái trứng, nhị hàng mày liễu nhướnglên, quả thật cực kì xinh đẹp. Vốn dĩ dễ thương còn mang theo cha phần khí pháchhào hùng, vậy mà hôm nay xinh đẹp mắt chỉ mang theo một tầng oán hận khôn nguôi, giốngnhư quanh năm chỉ sống trong nơi nhỏ tuổi hẹp, chẳng thấy ánh sáng. đàn bà quỳ bên trên mặtđất, tầng áo cưới dưới đầu gối đã biết thành rách một mảng,

Tạ Liên bình tâm nhìn nữ một lúc, rồi mới nói: “Tuyên Cơ.”

Tựa như không hề ít năm không người nào gọi thiếu phụ bằng thương hiệu này, qua hồilâu, tầng oán thù hận tích tụ trên khuôn mặt nữ giới mới tan đi một chút, trong mắt xuấthiện chút ánh sáng.

Bạn đang xem: Tuyên cơ thiên quan tứ phúc

Nàng hỏi: “Có bắt buộc hắn phái ngươi tới tìm kiếm ta không?”

“Hắn” mà bạn nữ nhắc tới, Tạ Liên nghĩ chắc là nói vị bùi tướngquân tê rồi.

Tuyên Cơ lại liên tục hỏi: “Hắn đâu rồi? Sao hắn ko tới gặpta?”

Lúc người vợ nói chuyện, vẻ khía cạnh tha thiết, giọng điệu đợi mong, TạLiên nghĩ tốt nhất có thể không yêu cầu nói là “không phải”.

Thấy y nửa ngày ko đáp, Tuyên Cơ thoáng chốc ngã ngồi trênmặt đất.

Nàng tựa sống lưng vào tượng võ thần anh tuấn cao ngất xỉu kia, áo cướiđỏ thẫm trải trên mặt đất như đóa hoa máu đỏ rực. Tóc tai phụ nữ rối bù, dung nhan mặtngập tràn thống khổ, y như đang đề xuất chịu dày vò cực lớn vậy. Người vợ nói: “Vìsao hắn ko tới gặp ta?”

Việc này, Tạ Liên ko sao vấn đáp được, cho nên chỉ có thểduy trì yên lặng. Tuyên Cơ ngửng đầu quan sát tượng thần, giọng nói thê lượng: “Bùilang à Bùi lang <1>, ta vày chàng cơ mà phản bội đất nước của ta, vứt quăng quật hết thảy mọithứ của ta, phiên bản thân cũng trở thành dạng này, tại sao chàng không tới chạm mặt ta?”

<1> Bùi lang: đây làcách người vk gọi người ông xã họ Bùi.

Hai tay chị em vò đầu mình, chấn vấn: “Chẳng lẽ gan ruột chànglàm từ sắt đá sao?”

Nét phương diện Tạ Liên vốn bất động, nghe con gái nói thế, âm thầm suynghĩ. Tuyên Cơ nói bạn nữ bì Bùi tướng tá quân nhưng phản bội giang sơn của nàng, chẳnglẽ Bùi tướng mạo quân thừa lúc hai tín đồ đang gần gũi mà dỗ ngon dỗ ngọt nàng tiết lộ tin cơmật, khiến cho cho quốc gia Tuyên Cơ thua trận trận? phụ nữ còn nói, cô bé vì Bùi tướngquân mà trở thành dạng này, “dạng này” tất yếu là chỉ thảm trạng chân tàn phếnày rồi. Tuyên Cơ là 1 nữ tướng tá quân, thân ra chiến trường, không tồn tại khả năngbị tật nguyền bẩm sinh, chắc hẳn rằng là trong tương lai mới bị. Chẳng lẽ bài toán này tương quan tớiBùi tướng quân? hợp lý và phải chăng vì Bùi tướng mạo quân bội tình tệ bạc nên mới khiếnoán khí của bạn nữ sâu nặng trĩu như vậy?

Y tuy rằng cảm xúc mình suy xét như vậy bao gồm hơi ác hiểm tầmthường, nhưng ân oán niệm của Tuyên Cơ nặng nề như vậy, nặng tới nỗi liền kề hại biết baotính mạng fan vô tội, cho dù là bất lương tầm thường, y vẫn buộc phải nghĩ theo hướngnày.

Ngay thời gian này, ngoài miếu vang công bố thét của đàn bà nhân: “Cứumạng với! cứu vãn mạng với!”

Tạ Liên cùng Tuyên Cơ cùng nhìn qua cửa sổ, chỉ thấy nghỉ ngơi vòngtròn trắng, một kẻ kéo thiếu niên quấn băng vải vóc ra ngoài, nhưng Tiểu Huỳnh thìđang sử dụng sức ôm chân fan nọ, quán triệt gã đi. Kẻ nọ mắng to, giọng đúng làTiểu Bành Đầu: “Cút đi! Ngươi đúng là đồ ngu! Lỡ như gọi chị em quỷ cho tới thì sao!”

Tiểu Huỳnh mập tiếng đáp lời: “Đến thì đến, ngươi còn đáng sợhơn quỷ! Ta… ta thà rằng chạm mặt nữ quỷ còn hơn.”

Thì ra, tè Bành Đầu bị Tạ Liên đánh bất tỉnh giờ sẽ tỉnh lại,nhìn thấy tứ phía phần đông là đám tân nương đang chậm rì rì sờ soàn tìm kiếm, vốn làrất hoảng sợ. Tuy nhiên rất nhanh gã phát chỉ ra đám các chị em không nhìn thấy gì,lá gan phệ hơn, ý muốn thừa dịp đám người kia không dám nhúc nhích cơ mà kéo thiếuniên quấn băng vải vóc này xuống núi lĩnh thưởng. Gã kệ thây tên này còn có phải Quỷ tânlang tốt không, dù sao mọi fan dưới núi hầu hết đồn rằng hắn là Quỷ tân lang, vậybắt hắn là được. Ai ngờ Tiểu Huỳnh la to, làm cho kinh hễ đám tân nương đã duđãng, kinh hễ cả Tuyên Cơ trong miếu Minh Quang. Tạ Liên thấy lại là gã,trong lòng nghĩ xứng đáng ra bắt buộc ra tay ác rộng chút nữa, đánh bất tỉnh ba ngày tía đêmkhông tỉnh giấc lại mới được.

Y khủng tiếng hô: “Vào lại trong khoảng đi!”

Tiểu Bành Đầu thấy một làn khói black đánh úp tới, cuống quýtquay về, nhưng tay gã kéo thiếu thốn niên quấn băng vải, đùi gã lại bị tiểu Huỳnhôm, sau cùng chậm một bước, bị làn khói cuốn lấy, kéo cho tay Tuyên Cơ. Gãnhìn thử, thấy người vợ tử tóc lâu năm xõa ra cất cánh tán loạn, âm khí bao trùm, này sẽ không phảilà tân nương xinh tươi khi nãy bị gã sờ hai dòng sao?

Tới cơ hội này, gã bắt đầu thấy sợ, mập tiếng hét thảm thiết. Nămngón tay Tuyên Cơ khẽ cong lại, chọc vào sau cùng ót gã, nháy mắt lột đi một tầng dađầu thật dày, sái ra cả đầu lâu.

Tầng da đầu lạnh hôi hổi bị lột, gã vẫn còn đó há mồm kêu to:“A——!”

Nhóm người trong vòng tròn trắng sợ hú hồn cũng mở miệng to kêuto: “A——!”

Tiểu Huỳnh bị dọa sợ, vừa kéo thiếu hụt niên quấn băng vải vóc vàovòng tròn vừa la to, Tuyên Cơ lại choãi năm ngón tay về phía lũ họ. Tạ Liênlách bản thân đứng trước khía cạnh nàng, nói: “Tướng quân, đừng giết bạn nữa.”

Y gọi phụ nữ là tướng quân, nhằm mục đích nhắc nhở nàng, rằng thiếu nữ từngchiến đấu can đảm trên chiến trường, từng là nữ anh hùng bảo vệ quốc gia.Nhưng mà, Tuyên Cơ cầm mẫu da đầu bên trên tay, khuôn mặt khôn xiết xinh đẹp, giờphút này vẫn bảy phần đổi mới dạng. Người vợ cười lạnh, hỏi: “Có buộc phải hắn không dám đếngặp ta không?”

Tạ Liên không hề cách như thế nào khác, âm thầm nghĩ giỏi là trước tiêncứ giả cỗ như mình là bạn Bùi tướng tá quân phái tới, cơ mà mà Tuyên Cơ không cầncâu trả lời của y nữa. Bạn nữ cười khổng lồ vài tiếng, xoay bạn thật mạnh, chỉ vào tượngthần, nói: “Ta đốt miếu của chàng, làm loạn ở địa phận của chàng! toàn bộ chỉ vìđể nam nhi tới chú ý ta một cái! Ta chờ chàng không hề ít năm!”

Nàng bỡ ngỡ nhìn tượng võ thần một hồi lâu, hốt nhiên nhảy lên,điên cuồng lay cổ nó, nói: “Chàng còn không chịu tới gặp mặt ta, có phải chínhchàng cũng biết chàng có lỗi với ta tuyệt không? đấng mày râu nhìn chân của ta xem! Nhìnxem tiếng ta thành dạng gì! Ta bởi vậy cũng là vì chàng, bởi vì chàng! Lòng của chànglàm từ sắt đá ư!”

Tuy là fan ngoài cuộc, Tạ Liên cũng ko muốn bình luận gìcả, nhưng cá thể y ko nhịn được nghĩ thầm: “Nếu như ngươi muốn gặp hắn thìcó thể dùng cách thức khác mà. Trường hợp có bạn dùng phương pháp này gặp ta, ta sẽkhông muốn nhớ tới.”

Đầu kia, cuối cùng Tiểu Huỳnh cùng thiếu niên quấn băng vải kiacũng vào được trong vòng tròn. Phụ nữ nhìn về phía này, lo lắng nhỏ giọng nói:“Công tử…”

Nghe tiếng nàng, Tạ Liên thoáng cười một cái, ra hiệu không cầnlo lắng. Ai ngờ, y thì cười, còn mặt Tuyên Cơ lại vặn vẹo vẹo, khỏe mạnh tay bửa nhào vềphía y: “Chàng ko tới gặp gỡ ta, quý ông thích nhìn… mấy ả thanh nữ nhân say mê cườikia, ta ngay tức thì cho quý ông nhìn đủ!”

Nàng tấn công về phía Tạ Liên, nhưng khẩu ca lại hướng đến vị Bùitướng quân kia. Tạ Liên vốn suy nghĩ rằng bởi Tuyên Cơ không gả được cho tất cả những người mìnhthương, nhận thấy tân nương xuất giá chỉ mỉm cười niềm hạnh phúc trong kiệu hoa, tronglòng ghen ghét. Ai ngờ chính vì Bùi tướng mạo quân say đắm những chị em nhân tốt cười, nàngkhông tỉnh táo bị cắn mà cho rằng mấy tân nương kia ao ước gả mang lại Bùi tướng mạo quân. Khótrách nữ đốt hết miếu Minh Quang, có lẽ rằng do đàn bà không chịu đựng được ngày nàocũng có nữ giới nhân ra ra vào vào trong miếu của Bùi tướng mạo quân, cùng chia sẻ tượngthần cùng với nàng. Cô bé quỷ này sẽ không hổ là “Hung”, nhì chân bị gãy mà hành vi vôcùng nhanh gọn, mặc dù bị Nhược da đánh trúng mà vẫn khỏe khoắn vô cùng, còn giằng covới Tạ Liên được. Y đang sẵn sàng triệu Nhược Da, lại nghe giờ đồng hồ thét: “Aaaaaa ——”

Thiếu thiếu nữ Tiểu Huỳnh thấy y và nữ giới quỷ đánh tới bất phân thắngbại, lập tức nhặt nhánh cây trên mặt đất, lao tới hô to, giống như đang từ bỏ tiếpthêm can đảm. Tuyên Cơ căn bản chẳng thèm ra tay, chỉ nên âm trầm xoay đầu nhìn,Tiểu Huỳnh còn chưa đến gần đã bị bay ra, cất cánh tận mấy trượng, đầu lộn xuống dưới,thân thể hướng lên trời, rơi xuống đất!

Thiếu niên quấn băng vải vóc “a ư” kêu to lớn chạy tới. Tạ Liên vừangạc nhiên vừa sợ, bật người ngồi dậy, thốt nhiên thấy sau gáy lành lạnh, năm ngóntay Tuyên Cơ tuồn lên trên, y như muốn lột da đầu y vậy. Dưới tình huống cấpbách, Tạ Liên phải bạo phổi tay chộp rước tay nàng, quát tháo lên: “Trói!”

Chỉ nghe giờ “xoàn xoạt” trên không trung, một dải lụa trắngập tới, quấn quanh Tuyên Cơ tới chín khúc mười vòng, trói nữ giới thật chặt chẽ.Hai chân Tuyên Cơ vẫn gãy, ko kịp tránh. “Phịch” một tiếng, phái nữ quỳ xuống,lăn cùng bề mặt đất, muốn thoát khỏi dải lụa white này, ai ngờ nó càng thít chặthơn. Vừa new thoát thân, Tạ Liên ko kịp thở gấp, nhanh lẹ đứng dậy, lập tứcchạy tới chỗ Tiểu Huỳnh rơi xuống.

Nhược Da đã bị thu lại, hầu như mọi người không người nào dám lộn xộn,nhưng bao gồm mấy thôn dân dũng cảm theo kinh nghiệm bao vậy những… tân nương vẫn sờ tớisờ kui kia. Thiếu niên quấn băng vải vóc quỳ trước thân hình đã nằm úp sấp mặt cạnh,chân tay luống cuống, gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng. Không người nào dám dichuyển nàng, bởi vì sợ đàn bà ngả gãy bộ phận gì quan trọng, nếu dịch chuyển loạntình hình càng tệ hơn. Tạ Liên mau lẹ nhìn qua, trong tâm địa biết rõ, ngãthành như vậy, căn bản không sinh sống nổi.

Tuy bắt đầu biết thanh nữ Tiểu Huỳnh này chẳng bao lâu, thậm chíchưa nói chuyện nhiều, dẫu vậy biết rõ vẻ bên ngoài nàng rất xấu mà trong tâm địa lươngthiện, giờ đồng hồ nàng gặp gỡ kết viên này, thật sự có tác dụng lòng bạn nặng trĩu. Tuyên Cơ bênkia giãy giụa một lúc cũng ko thoát nổi khỏi Nhược Da, Tạ Liên thầm nghĩ:“Cho dù không thể cách cứu vớt chữa, tuy thế cũng quan yếu để thiếu nữ chết trong bốn thếnày được.” vị vậy, y cẩn thận từng li từng tí lật người đàn bà lên.

Trên mặt Tiểu Huỳnh đầy huyết tươi, thấy mọi fan đều đã chậcchậc thở dài, con gái còn sót lại một hơi thở, nhỏ dại giọng thì thầm thì: “… Công tử, cóphải ta lại cản trở ngươi rồi không…”

Tuy bảo rằng nàng không gây trở ngại gì, nhưng lại đích xác nàngcũng chẳng giúp được gì. Lúc ấy, Tạ Liên vốn dĩ ước ao triệu Nhược da rồi, căn bảnkhông cần tín đồ ngoài giúp đỡ. Mà nữ giới dùng nhánh cây tiến công Tuyên Cơ ko cóích gì cả, thậm chí còn nàng còn không thể lại gần người vợ quỷ. Nói theo cách khác rằng, nàngtìm chết vô ích rồi.

Tạ Liên đáp: “Không đâu. Ngươi góp ta câu hỏi lớn, ngươi xem,ngươi xuất hiện, tấn công lạc hướng phụ nữ quỷ, ta mới rất có thể tranh thủ thời gian tróinàng, thiệt sự cảm ơn ngươi. Mà lại lần sau ngươi bắt buộc làm như vậy, nếu như muốngiúp đỡ thì bắt buộc nói mang lại ta biết, ngộ nhỡ ta ko phản ứng kịp thì sao đây.”

Tiểu Huỳnh nháng nở nụ cười: “Haiz, công tử, ngươi đừng lừata. Ta hiểu ra ta chẳng giúp được gì, tiếng cũng chẳng còn lần sau nữa.”

Nàng thủ thỉ mơ hồ không rõ, nhổ ra một ngụm ngày tiết tươi, máunhuộm răng thành color đỏ. Thiếu niên gấp tới tầm run rẩy, a a ô ô không hiểuđang ao ước nói gì. Tiểu Huỳnh nói với hắn: “Từ sau ngươi ko được xuống núi trộmđồ ăn nữa. Trường hợp bị phát hiện tại rồi bị đánh chết thì ko ổn.”

Tạ Liên nói: “Nếu hắn đói bụng, rất có thể tới search ta.”

Nghe vậy, ánh nhìn Tiểu Huỳnh sáng sủa lên, nói: “… thiệt sao? Việcnày, thiệt sự cảm ơn ngươi…”

Nàng mỉm cười, hai con mắt bỗng dưng nhỏ xuống nhị hàng lệ.

Nàng nhỏ tuổi giọng nói: “Ta cảm thấy ta sinh sống trên đời này, hìnhnhư chẳng tất cả ngày nào dễ chịu cả.”

Tạ Liên ngần ngừ nên an ủi gì, chỉ hoàn toàn có thể vỗ nhẹ vào taynàng. đái Huỳnh lại tức giận thốt: “Haizz, được rồi. Hoàn toàn có thể là vì chưng ta… trời sinhđã xui xẻo.”

Lời thiếu nữ nói trái thật bao gồm chút buồn cười. Rộng nữa, cũng chính vì nàngmũi lệch đôi mắt lé, xấu tới nực cười, hiện thời máu tan lệ rơi đầy mặt, quan sát càngthêm buồn cười,

Nàng rơi lệ, nói: “Nhưng mà, mặc dầu vậy, ta vẫn… vẫn là…”

Nói cho tới đây, hơi thở nàng hoàn thành hẳn. Thiếu thốn niên quấn băng vảithấy chị em đã chết, ôm thi thể con gái khóc nức nở, đầu vùi vào bụng nàng, giốngnhư đã mất hết khu vực dựa, chẳng dám ngấc lên,

Tạ Liên sử dụng tay vuốt mắt thanh nữ xuống, trong tim nghĩ: “Ngươicòn trẻ khỏe hơn cả ta.”

Ngay thời điểm này, một hồi chuông kì quái vang lên.

“Đing…”

“Đing…”

“Đing…”

Ba giờ chuông ngân vang, nhoáng chốc, Tạ Liên cảm thấy hoamắt giường mặt, trường đoản cú nói: “Chuyện gì cầm này?”

Y chú ý quanh tư phía, đội tân nương đã bửa trái ngã đề nghị đầyđất, chỉ gồm cánh tay vẫn trực tiếp tắp giơ lên trời. Một đám thôn dân cũng ngãkhông đứng dậy nổi, y hệt như bị giờ chuông đinh tai nhức óc kia làm ngất xỉu xỉu.Tạ Liên có hơi ko tỉnh táo, một tay nâng trán, nỗ lực đứng thẳng, nhưng lại dướichân mềm nhũn, nửa quỳ cùng bề mặt đất, may nhưng có người đưa tay đỡ y, ngẩng đầunhìn lên, là nam giới Phong. Té ra bảy tân nương chạy vào rừng sâu rồi tản ra chạylung tung cả, phái mạnh Phong gần như là phải đi một lượt cả ngọn núi Dữ Quân mới bắt đượctất cả về, giờ đồng hồ này đúng vào lúc trở về. Thấy hắn bình tâm vô cùng, Tạ Liên lập tứchỏi: “Tiếng chuông này là sao?”

Nam Phong đáp: “Không nên lo lắng. Đây là cứu vãn binh.”

Theo ánh nhìn của hắn, Tạ Liên quan sát theo bắt đầu phát hiện, khôngbiết tự dịp nào, một hàng binh lực đứng trực tiếp tắp trước miếu Minh Quang.

Xem thêm: Sakura Và Phán Quyết Cuối Cùng, Cardcaptor Sakura Tập 46

Mỗi binh sỹ thân khoác áo giáp, thần thái sáng sủa láng, uy phonglâm liệt, trên fan nào cũng bao che bởi một tầng linh quang nhàn hạ nhạt. Màbinh sĩ đứng đầu là 1 trong những võ tướng cao lớn thanh tú, tuổi còn vô cùng trẻ, rõ ràngkhông phải tín đồ phàm. Võ tướng lẹo tay tiếp cận trước khía cạnh Tạ Liên, hơi hạ thấpngười xuống, nói: “Thái tử điện hạ.”

Tạ Liên còn không mở miệng hỏi, phái nam Phong sẽ thấp giọng nói:“Vị này là Bùi tướng quân.”

Tạ Liên chú ý thoáng qua Tuyên Cơ xung quanh đất, hỏi lại: “Bùitướng quân?”

Vị Bùi tướng mạo quân này không hề giống trong tưởng tượng của y,trông cũng hết sức khác tượng thần. Tượng thần kia tứ thế oai phong hùng, bừng bừngphấn chấn, mặt mày tỏa ra một tầng kiêu ngạo, cực kỳ tuấn mỹ, lại mang theo khíphách xâm lược. Cơ mà vị võ tướng trẻ tuổi này, mặc dù cũng tuấn mỹ, tuy vậy làn datrắng nõn, mặt mày trầm tĩnh tựa như một khối ngọc lạnh lẽo băng, không có sát khí,chỉ tất cả khí cố kỉnh tỉnh hãng apple không chút sợ hãi. Nói là võ tướng tá cũng giống, mà lại nóilà quân sư cũng tương tự như nốt.

Bùi tướng mạo quân nhận thấy Tuyên Cơ xung quanh đất, nói: “ĐiệnLinh Văn nói cho họ biết, sự tình sinh sống núi Dữ Quân lần này có tác dụng liênquan tới điện Minh Quang, trên hạ ngay tắp lự chạy tới xem thử. Không ngờ đúng là cóliên quan liêu thật, làm cho phiền Thái tử điện hạ rồi.”

Tạ Liên thầm lạy tạ Linh Văn, điện Linh Văn hiệu suất cao thật,y cũng nói: “Cũng vất vả Bùi tướng quân rồi.”

Tuyên Cơ trong khi giãy dụa nghe được bố chữ “Bùi tướngquân”, hốt nhiên ngẩng đầu, khẩn thiết gọi: “Bùi lang, Bùi lang! Là quý ông sao? Chàngtới rồi sao? con trai rốt cuộc vẫn tới rồi sao?”

Nàng bị Nhược da trói, từ bây giờ mừng nhãi nhép như điên quỳ gập lên.Ai ngờ, phụ nữ nhìn võ tướng mạo kia, nhan sắc mặt white bệch, hỏi: “Ngươi là ai?!”

Tạ Liên đang phân tích và lý giải chuyện Quỷ tân lang đến Nam Phong, giờnghe cô gái nói vậy, không nhịn được hỏi: “Đây chưa hẳn là Bùi tướng quân sao?Chẳng lẽ thiếu phụ đợi quá lâu nên giờ đồng hồ không nhận biết được?”

Nam Phong đáp: “Đúng là Bùi tướng mạo quân. Mà lại mà cũng khôngphỉa Bùi tướng tá quân mà phụ nữ đang đợi.”

Tạ Liên thấy thiệt lạ: “Chẳng lẽ tất cả tận nhì vị Bùi tướngquân.”

Nam Phong lại nói: “Đúng vậy. Có hai vị.”

Thì ra, Bùi tướng mạo quân mà cô bé quỷ Tuyên Cơ ngóng là chủ thần củađiện Minh Quang, mà fan trước mặt đàn họ bây giờ, là phụ thần điện MinhQuang, cũng đó là hậu nhân của Bùi tướng quân. Vì chưng đề phân biệt, các ngườithường hotline vị này là “Tiểu Bùi tướng tá quân”. Trong năng lượng điện Minh Quang, hai người bọnhọ mỗi người đều phải sở hữu chính loài kiến riêng, không một ai giống ai. Bùi tướng mạo quân là công ty điện chủ yếu thần,tượng thần đối diện cừa điện, tượng thần tè Bùi giờ đồng hồ quân thì sống phía sau. Mặcdù là hậu nhân của Bùi tướng quân, tuy nhiên hai người lũ họ trông không giốngnhau lắm. Một loại họ gồm tận hai người phi thăng, này cũng coi như một giai thoại.

(*) chủ thần là chủnhân ưng thuận của năng lượng điện Minh Quang, phụ thần toàn bộ hiểu là dưới chủ thần,trên mọi người trong điện.

Tuyên Cơ nhìn một vòng cũng không tìm kiếm thấy người mình muốn gặp,giọng trở nên thê lương: “Bùi Minh đâu rồi? lý do hắn ko đến? nguyên nhân hắnkhông tới gặp mặt ta?”

Tiểu Bùi tướng mạo quân hơi gật đầu, đáp: “Bùi tướng mạo quân hiện tại giờđang có bài toán cần giải quyết.”

Tuyên Cơ lẩm bẩm: “Có câu hỏi cần giải quyết?”

Dưới mái đầu dài, cô bé vừa rơi lệ vừa nói: “Ta chờ hắn mấytrăm năm, vậy nhưng hắn chỉ được hiểu công việc? Năm đó, hắn vì ý muốn thấy ta, gồm thểđợi suốt cả đêm dài, bây giờ hắn bận bài toán gì chứ? quan trọng tới mức hắn không thểxuống quan sát ta một lượt sao? tất cả chuyện bởi thế sao? Căn bạn dạng là không tồn tại đúngkhông?”

Tiểu Bùi tướng tá quân nói: “Tuyên Cơ tướng quân, mời lên đường.”

Binh sĩ trong năng lượng điện Minh quang đãng xếp thành hàng ngũ rồi đi tời,Nhược domain authority trong nháy mắt bay khỏi tín đồ Tuyên Cơ, trở lại quấn bên trên cổ tay TạLiên. Tạ Liên vỗ dịu nó nhị cái, an ủi nó. Tuyên Cơ bị hai tên quân nhân giữ lấy,ngây bạn chốc lát, đùng một phát giãy giụa kịch liệt, chỉ lên trời mắng: “BùiMinh! Ta chửi rủa chàng!”

Giọng chị em sắc bén, Tạ Liên khẽ giật mình, âm thầm nghĩ: “Nàykhông bắt buộc đang mắng tổ tiên bạn ta trước mặt bạn ta tuyệt sao?”

Thế như đái Bùi tướng quân mặt vẫn không đổi sắc, nói: “Đểcác vị cười chê rồi.”

Tuyên Cơ vẫn khàn cả giọng nói: “Ta nguyền rủa chàng. Chàngvĩnh viễn chớ yêu kẻ nào, còn nếu như không tới ngày đó, ta nguyền rủa quý ông cũng giốngnhư ta bây giờ, lâu dài xa cách, thời thời khắc khắc, cực kỳ vô tận, bị lửatình ái thiêu đốt! Bị thiêu đốt, đốt sạch tim gan phổi thận của chàng!”

Lúc này, đái Bùi tướng mạo quân nói cùng với Tạ Liên: “Thất lễ. Xinchờ một chút.”

Hắn giơ hai ngón tay, vơi nhàng đặt trên huyệt thái dương. Nàylà niệm khẩu quyết mở Thông Linh trận, hẳn là hắn đã thông linh cùng với ai đó. Chốclát sau, hắn “vâng” một tiếng, thả tay xuống, lần tiếp nữa nói cùng với Tuyên Cơ sống đằngsau: “Bùi tướng tá quân dựa vào ta đưa lời cho tới ngài —— ‘Chuyện đó không có tác dụng xảy ra’.”

Tuyên Cơ thét to: “Ta nguyền rủa đại trượng phu ——!!!”

Tiểu Bùi tướng quân giơ một tay lên, nói: “Giải đi.”

Hai tên quân nhân giữ chặt Tuyên Cơ sẽ giãy giụa điên cuồng, giảixuống. Tạ Liên nói: “Tiểu Bùi tướng tá quân, cho ta hỏi một câu, Tuyên Cơ sẽ bị xửlí như thế nào?”

Tiểu Bùi tướng mạo quân đáp: “Trấn ở bên dưới núi.”

Tìm một ngọn núi trấn trụ, đó là một phương thức Thiên giớithường dùng để làm đối phó cùng với yêu ác quỷ quái. Tạ Liên trầm ngâm một lát nói:“Tuyên Cơ tướng mạo quân này ân oán khí vô cùng nặng, so với việc do Bùi tướng quân mà lại phảnquốc, gãy chân, nàng ta ghi nhớ mãi không quên. Chỉ sợ hãi trấn áp không phải biện pháplâu dài.”

Tiểu Bùi tướng tá quân sát bên hơi nghiêng đầu, hỏi: “Nàng nóinàng vày Bùi tướng mạo quân nhưng mà phản quốc, gãy chân sao?”

Tạ Liên đáp: “Nàng đã từng có lần nói qua, nữ giới vì Bùi tướng tá quân mớibiến thành cỗ dạng này. Nhưng sự thật đến cùng như vậy nào, ta cũng ko biếtrõ lắm.”

Tiểu Bùi tướng mạo quân nói: “Nếu như độc nhất vô nhị định đề xuất nói, cũng cóthể xem như là như vậy. Bài toán nàng vì Bùi tướng tá quân mà lại phản quốc là thật. Nhưng mà mà,sự tình không giống người ngoài suy nghĩ. Sau khoản thời gian Bùi tướng quân chia tay vớiTuyên Cơ, thanh nữ vì muốn níu giữ tín đồ yêu, ko tiếc chủ động đưa thông tin tình báo.Bùi tướng tá quân không thích thắng bằng phương pháp như vậy bắt buộc không nhận.”

Tạ Liên trước đó chưa từng nghĩ tới, loại gọi là “ta do ngươi cơ mà phản bộiquốc gia của ta” thế ra là ý nghĩa sâu sắc này. Tạ Liên nói: “Vậy nữ giới nói thanh nữ bẻ gãyhai chân vị Bùi tướng tá quần nghĩa là…?”

Tiểu Bùi tướng mạo quân đá<: “Hai chân nữ là tự con gái bẻ gãy.”

…Chính bản thân bẻ gãy ư?

Giọng tè Bùi tướng mạo quân bình tĩnh không gợn sóng: “Bùi tướngquân không thích nữ nhân to gan mẽ, nhưng mà Tuyên Cơ tướng tá quân trời sinh cá tính hiếuthắng, đó là lí do bọn họ ko thể bên nhau lâu dài. Tuyên Cơ tướng quânkhông cam lòng, vày Bùi tướng mạo quân, bạn nữ nguyện cầm cố đổi, cho nên vì vậy tự phế truất võcông, còn từ bẻ gãy hai chân. Kể từ khi ấy, nữ chẳng khác gì từ chặt haicánh, từ bỏ trói chính mình bên tín đồ Bùi tướng mạo quân. Bùi tướng tá quân không vứt bỏnàng, dấn chiếu ráng nàng, nhưng từ trên đầu tới cuối không thích lấy nàng. Trung ương nguyệnTuyên Cơ tướng quân không thành, phái nữ ôm hận tự sát, chỉ nên muốn để cho Bùi tướngquân nhức khổ. Cơ mà thứ lỗi cho ta nói thẳng.”

Tiểu Bùi tướng quân vẫn luôn nho nhã lễ độ, thần thái tỉnhtáo, nói: “Tướng quân sẽ không đau khổ.”

Tạ Liên xoa xoa ngươi tâm, không nói lời nào, âm thầm nghĩ: “Này làdo ai chứ?”

Lại nghe tiểu Bùi tướng quân nói: “Trong chuyện này đúng sainhư ráng nào, ta cũng ko rõ. Ta chỉ biết trường hợp Tuyên Cơ tướng mạo quân từ nguyệnbuông tay, chuyện sẽ không tới nút này. Thái tử điện hạ, trên hạ cáo từ.”

Tạ Liên cũng chắp tay, tiễn đàn họ đi.

Nam Phong bình luận: “Hiếm thấy thật.”

Tạ Liên nghĩ về thầm, phiên bản thân y cũng là trò cười cợt tam giới, nổitiếng hiếm thấy, bao gồm tư phương pháp gì nói tín đồ khác. Vấn đề giữa Bùi tướng mạo quân vàTuyên Cơ, nếu không hẳn người trong cuộc, không người nào có tư bí quyết bình luận. Chỉ tộicho mười bảy tân nương không có tội kia cùng cả đội võ quan, kiệu phu hộ tống họ. Bọnhọ cũng chỉ với bị tai bay vạ gió.

Về phía tung nương, y đưa mắt nhìn thử, chỉ thấy trên mặt đất,mười bảy tử thi tân nương đều xuất hiện thêm biến hóa. Gồm thi thể đang hóa thànhxương trắng, có thi thể ban đầu thối rữa, lan ra mùi vị tanh tưởi. Mọi người bịmùi thối làm tỉnh, lũ họ thảnh thơi tỉnh lại, thấy tình cảnh này, lại được phenhoảng hốt.

Nhân thời cơ này, Tạ Liên thần thần túng bấn bí lải nhải với bọn họvề thiện ác nhân quả, răn dạy mọi bạn xuống núi phải cầu phúc cho những vị tânnương, tìm phương pháp thông báo cho người nhà các cô gái tới nhấn thi thể, xuất xắc đốikhông được bán buôn thi thể, cũng không được gia công điều ác. Sau một đêm chấn độnglòng người, lại không thể kẻ đứng đầu, mọi fan nghe y nơm nớp, lo sợ gặp báo ứng,đều cảm thấy các thứ như một cơn ác mộng. Bây giờ họ bắt đầu nhận ra, sao đêm hôm trước bọnhọ lại độc nhất vô nhị thời u mê? không ít người chết như vậy, sao bầy họ chỉ nghĩ tới cáchkiếm tiền? Giờ để ý đến lại, họ mới thấy chính bản thân mình đáng sợ tới nhườngnào. Buổi tối hôm qua bọn họ cùng đi, ỷ vào những người, lại sở hữu kẻ dẫn đầu, mơ mơmàng màng vọt tới. Tiếng nghĩ mang đến mà kinh, đều bắt buộc thành thành thật thật ăn năn cầuphúc đi thôi.

Trời còn không sáng, chỉ sợ bè phái sói trong núi còn sẽ rình rập.Nam Phong vừa chạy một vòng xung quanh núi, giờ đồng hồ còn đề nghị mang theo khá nhiều người trở về.Hắn không ân oán hận nửa lời, cùng Tạ Liên trao đổi chuyện sau này.

Sau lúc thiếu niên quấn băng vải sẽ tỉnh dậy, hắn ngồi cạnhthi thể tiểu Huỳnh, ôm chị em không nói một lời. Tạ Liên cũng ngồi cạnh hắn, dùngcả tx thanh xuân để nghĩ lời yên ủi hắn, đang mong mở miệng, chợt phát hiện đầu thiếuniên rã máu.

Nếu là tiết từ rừng thi hài thì bây chừ phải khô rồi, nhưngmáu này vẫn vẫn không ngừng chảy, chắc chắn rằng là hắn bị thương. Tạ Liên lập tứcnói với hắn: “Trên đầu ngươi bị thương, toá băng vải xuống, ta giúp ngươi xemqua một chút.”

Thiếu niên chậm chạp ngẩng đầu. Hai nhỏ mặt đầy tơ huyết nhìnthoáng qua y, vừa như sợ hãi vừa như vì dự.

Tạ Liên mỉm cười, nói: “Đừng sợ. Bị thương thì bắt buộc băng bó.Ta sẽ không bị ngươi hù.”

Thiếu niên không biết một chút, xoay người sang khu vực khác. Từngvòng từng vòng một, hắn chầm chậm chạp cởi băng vải. Động tác hắn siêu chậm. Tạ Liênkiên nhẫn ngóng hắn, trong tâm địa đang nghĩ tới vụ việc tiếp theo: “Thiếu niên nàychắc chắn chẳng thể ở lại núi Dữ Quân, vậy hắn rất có thể đi đâu được? Cũng khôngthể cùng ta về Thiên giới. Nếu ở 1 mình chỉ có thể nay phía trên mai đó, buộc phải nghĩcách thu xếp ổn định thỏa bắt đầu được. Còn có, Thanh Quỷ thích Dung…”

Lúc này, thiếu niên đang tháo kết thúc băng vải, quay fan lại.

Sau lúc Tạ Liên nhìn thấy được rõ khuôn khía cạnh hẳn, máu body toàn thân y như muốncạn sạch.

Hết chương 11.

Lan Thiếu: tới nay coi như đã xuất hiện thêm 2 vị thần quan nữa rồi: Bùi tướng mạo quân tọa trấn phía Bắc và Tiểu Bùi tướng tá quân