XEM PHIM VỊ HÔN THÊ

Ngay cả phiên bản thân Sơ Nghiên cũng ko rõ, rút cuộc là cô tới xem phim, hay đơn giản dễ dàng chỉ là hy vọng ở cạnh thọ Niệm một lát.

Bạn đang xem: Xem phim vị hôn thê

Phim cũng không chọn cẩn thận, chỉ lựa chọn suất chiếu muộn nhất. Hiện thời xem, hóa ra là một bộ phim truyện văn học tập dài cái và nhàm chán. Hiển nhiên những người dân xem không giống cũng không hứng thú với bộ phim.

Nhưng dù sao đã và đang tốn tiền, Sơ Nghiên vẫn trang nghiêm xem một lát.

Nội dung rất nhiều là vượt trình cứng cáp của một họa sĩ, quyết chổ chính giữa vứt quăng quật tất cả dấn thân vào nghệ thuật như vậy nào, bế tắc chán nản rồi lại kiên trì với ưng ý ra sao…… tuy vậy nội dung không đủ lôi cuốn, nhưng màu phim lại siêu đẹp, Sơ Nghiên cảm xúc vẫn hoàn toàn có thể xem được.

…… ví như cặp người yêu ở mấy hàng ghế trước không bước đầu hôn nhau.

Sơ Nghiên đổi tư thế trong tâm Lâu Niệm, nhằm tầm mắt của mình nhìn trực tiếp vào màn hình. Nhưng vì chưng vị trí yêu cầu cặp ý trung nhân hôn nhau cho quên mình cơ vẫn lọt được vào khóe đôi mắt của cô.

Mặt Sơ Nghiên hơi nóng lên, bít miệng ngáp một cái để che giấu.

Lúc này, thọ Niệm trầm khoác nãy giờ tốt giọng mở miệng: “Em bi đát ngủ rồi à?”

Kỳ thật Sơ Nghiên không bi quan ngủ chút nào, mà lại lại chẳng thể nói là bản thân xấu hổ, đành cần gật đầu: “Có chút.”

Cô nói xong, cánh tay bỏ lên vai cô của thọ Niệm nhẹ nhàng trượt xuống, bao phủ lấy eo cô.

Sơ Nghiên cảm giác hướng đi này sẽ không ổn, khá ngồi trực tiếp dậy: “Anh làm cái gi vậy?”

Lâu Niệm sẽ nhịn từ khi cặp tình nhân kia bắt đầu, giọng nói hơi khàn, phần đông ngón tay tương đối lạnh đụng vào mặt cô: “Làm em tỉnh táo một chút.”

Sơ Nghiên: “Em không…… Ưm……”

Còn chưa kết thúc lời, thọ Niệm đang hôn xuống.

Cả tín đồ Sơ Nghiên bị ôm vào lòng hắn, vì bị đoạt đi tương đối thở buộc phải khóe mắt mẩn đỏ xinh đẹp.

…… thương hiệu khốn này chắc chắn đã có thủ đoạn từ trước!

Lâu Niệm ôm cô siêu chặt, nhưng ko kể miệng lại vô cùng dịu dàng. Đầu tiên là ngậm môi cô dìu dịu mút, đợi cô không thể giãy dụa nữa new nhẹ nhàng cạy răng ra, vị giác cuốn lấy cô.

Cảm giác lần trước vượt mãnh liệt, Sơ Nghiên chỉ cảm thấy mình sắp đến bị nạp năng lượng tươi nuốt sống, hoàn toàn không cảm thụ được gì cả.

Nhưng từ bây giờ đây…… Thong thả, dịu dàng, tuần tự mỗi bước một, tay cô bất tri bất giác vòng lên cổ lâu Niệm, ngón tay luồn vào mái tóc black của hắn, phân phát ra tiếng rủ rỉ vô thức.

Cảm giác……rất tốt.

Bộ phim vẫn đang chiếu, giờ Pháp hoa lệ hoàn toàn trở thành máy âm thanh xa lạ xa xôi, nhạc nền lờ lững vang lên. Một giờ đồng hồ sáng, hai bạn trốn ở mặt hàng ghế ở đầu cuối trong rạp chiếu phim phim, hôn nhau trong nhẵn tối.

Sơ Nghiên cảm thấy mình như sẽ say.

Hành hễ quá thân thiện sẽ tạo động lực thúc đẩy tình cảm trong lòng, tự nhiên cô ko nhịn được…… muốn chạm vào hắn.

Cô vừa nhúc nhích, lâu Niệm lập tức cảm giác được, hắn hơi cần sử dụng sức cắn đầu lưỡi cô một cái, hô hấp đột nhiên trở yêu cầu nhanh hơn.

Sơ Nghiên cảm thấy mình chỉ là dịu nhàng ôm siết lấy lưng hắn, nhưng mà lúc định thần lại thì cô đã ngồi bên trên đùi lâu Niệm, hai chân bóc ra hai bên, nhị tay ôm đầu hắn.

Lâu Niệm ôm cô, ngước đầu hôn cô, như vậy y như Sơ Nghiên vẫn hôn hắn.

Tư cố gắng này…… thừa xấu hổ……

Nhưng thọ Niệm căn phiên bản không mang lại cô chạy, tay lờ lững vuốt ve tấm lưng đang căng cứng theo phiên bản năng của cô, động tác cắn cô cũng càng ngày càng kịch liệt.

Một kích thích sinh lý khó tả rộng phủ đến những giác quan, Sơ Nghiên mơ màng nghe thấy thọ Niệm khẽ thở dài: “Muốn về nhà……”

Ý thức của cô quay trở về một chút, há miệng nói mà không còn phát hiện nay giọng mình mềm đến mức giống hệt như đang làm nũng: “Về nhà sao?”

Cánh tay lâu Niệm siết chặt, mở hai con mắt đen kịt nhuộm đầy dục vọng, khàn giọng: “Không.”

Sơ Nghiên không nghe rõ, ghé gần kề lại: “Hử?”

Lâu Niệm ngước đầu: “…… Em hôn anh đi.”

Tim Sơ Nghiên đập nhanh, cô theo bạn dạng năng muốn cự tốt yêu cầu quá mức này, nhưng ngay cả câu “Không muốn” cũng nói vượt mềm.

Nhạc nền đột nhiên chuyển từ chậm rãi nhẹ nhàng thành nhịp trống rộn ràng gõ vào lòng người.

Sơ Nghiên nghe thấy tiếng nói của lâu Niệm, trong khi hắn đang dần say, hỏi đi hỏi lại cô: “Em ham mê anh, đúng không, em cũng thích anh……”

Giọng của nhân vật chính trong phim vang lên, rỉ tai độc thoại, y hệt như thỏa hiệp cùng với số mệnh.

Sơ Nghiên cũng thỏa hiệp, cô nghĩ, trên quả đât này sao hoàn toàn có thể tìm ra một giải đáp cự tuyệt hắn được nữa?

Không thể cự tuyệt.

Xem thêm: Các Mẫu Câu Có Từ "Búp Bê" Trong Tiếng Việt Được Dịch Sang Tiếng Anh

Bởi bởi vì cô sẽ rung đụng như thế.

Vì núm Sơ Nghiên lừ đừ ghé gần kề lại, ôm mặt hắn, cẩn thận vuốt ve.

“…… Đúng vậy……”

Lâu Niệm khẽ run rẩy, ôm cô thiệt chặt, như là muốn cẩn vào trong tim ngực.

……

Bộ phim văn học tập này kéo dãn khoảng cha tiếng.

Ba song tình nhân tại chỗ này cũng xà nẹo khoảng ba tiếng.

Đèn sáng sủa lên, mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh, hệt như thật sự cực kỳ đứng đắn xem hết cỗ phim. Không còn phim không người nào chịu đi trước, như thể sẽ so định lực với nhau vậy.

Sơ Nghiên ra vẻ bình thản sửa lại mái tóc khá loạn cùng vạt áo nhăn nhúm, lẳng im kéo khẩu trang y tế lên.

Cuối cùng vẫn luôn là những người ở mấy hàng trước cúi đầu đi ra ngoài trước. Đến khi đã mất người, Sơ Nghiên mới đẩy lâu Niệm nhanh lẹ rời đi.

Mặc dù cực kỳ kích thích, còn có chút sảng khoái, cơ mà Sơ Nghiên chân mềm mại nghĩ: Sau này chắc chắn là không thể đến nữa.

Viết là xem phim muộn, phát âm là không có tác dụng chuyện tốt!

Hai bạn đi con đường cũ về. Từ bây giờ đã là 3h đêm, trên tuyến đường chỉ tất cả taxi chạy đêm.

Bọn chúng ta lẳng lặng cách đi, lâu Niệm đút tay vào túi, nửa khuôn mặt bị khẩu trang bít khuất, tuy vậy từ góc nhìn có thể thấy được, vai trung phong trạng hắn đang hết sức tốt.

……Vô cùng tốt.

Nhịp tim của Sơ Nghiên hiện nay mới lắng xuống. Đi đi dạo trong gió đêm lạnh giá như vậy, cho dù không nói lời nào cũng tương đối an tâm.

Đi ngang qua hoa viên nhỏ, mùi hoa thoang thoảng trong gió, thọ Niệm vơi giọng nói: “Em nói rồi đúng không?”

Sơ Nghiên mím môi, đôi mắt đen trắng ví dụ đảo một vòng: “Ừm.”

Lâu Niệm chũm tay cô: “Đúng không?”

Quanh bạn hắn giống hệt như có một đám ko khí cơ mà mỗi một phân tử rất nhiều đang khiêu vũ nhót.

Sơ Nghiên cũng không ngoài bị khoảng không gian đó cảm nhiễm, đôi mắt cong lên, quá nhận: “Đúng đúng đúng.”

Khóe môi thọ Niệm cong lên.

“Chúng ta ở cùng cả nhà rồi đúng không?”

Sơ Nghiên không đủ can đảm nhìn hắn, đi nhanh về phía trước: “Anh nói nhiều thật đấy!”

Lâu Niệm mỉm cười đi theo cô, ko hỏi nữa.

Hắn không yêu cầu đáp án nữa.

Người đã là của hắn rồi.

Đêm ni thật sự lăn lộn quá nhiều, đến lúc rửa mặt thật sạch sẽ nằm lên giường đã và đang bốn giờ, nhắm đôi mắt lại lại nghĩ lung tung một lát, cơ hội thật sự chìm vào giấc mộng thì trời cũng đã gần sáng.

Lúc nhắm đôi mắt lại khóe mồm Sơ Nghiên còn cong lên, cô nhận định rằng mình sẽ sở hữu một giấc mộng ngọt ngào……

Ai ngờ……

Trong nháy đôi mắt tỉnh lại, trong cổ họng cô y hệt như bị bóp chặt, tim đập nhanh như sắp đến nổ tung.

Cảnh trong mơ tan thành từng mảnh, cam kết ức mơ hồ nước lóe qua, phòng bệnh trắng xóa, huyết loang lổ trên khăn trải bàn giường, giờ đồng hồ thét chói tai, tiếng mỉm cười điên cuồng……

Cô, cô nhớ…… vào mộng, một con dao găm vào ngực lâu Niệm! huyết tươi tung xuống trường đoản cú trên bạn hắn!

Sơ Nghiên đột nhiên mở to nhị mắt, quyên sinh trèo xuống giường, đi chân è chạy thoát khỏi phòng.

“Lâu Niệm! thọ Niệm! ——”

Lời nguyền độc ác khuất sau những hoa lá ngọt ngào, bọc trong kẹo ngọt, chờ cơ hội ra tay.

Cô thực sự bối rối tới cực điểm, lúc trải qua phòng khách liền đụng đề nghị góc ghế sô pha, ngã nhào xuống đất.

Đúng dịp này, cửa phòng đối diện cuối cùng cũng mở ra, lâu Niệm gấp rút chạy tới bế cô lên.

“Sao vậy? Anh ở đây.”

Trái tim treo cao của Sơ Nghiên bây giờ mới hạ xuống, phân phát ra tiếng động thật mạnh, tạo ra một lỗ hở trên cơ thể. Cô mới phát hiện, đối với cô, thọ Niệm quan trọng đến mức không dám tưởng tượng sẽ mất đi.

Sơ Nghiên vươn tay bao bọc lấy hắn, cố gắng ổn định giọng nói: “Không sao, gặp…… gặp ác mộng thôi.”