Những bài thơ tình của xuân diệu hay nhất

Tuyển tập những bài xích thơ tình xuân diệu lắng đọng và lãng mạn khiến những các bạn trẻ đang yêu thương thổn thức với rung rượu cồn được tương đối nhiều người hâm mộ trẻ quan liêu tâm. Thơ tình thương của Xuân Diệu luôn là cầu nối kết nối hai trái tim đang yêu lại ngay sát nhau và không thể không có trong mỗi tình yêu thương của song lứa. Nhờ cất hộ ngay đến tín đồ mình yêu bài xích thơ tình của Xuân Diệu trong nội dung bài viết dưới trên đây nhé

Dưới đấy là những bài thơ tình xuân diệu khiến trái tim chúng ta rung đụng và êm ấm hơn lúc nào hết. Cùng sưởi nóng tình yêu thương của mình bằng phương pháp gửi đến người yêu thương phần lớn vần thơ tình của Xuân Diệu vô cùng và lắng đọng và lắng đọng trong bài viết ngày từ bây giờ bạn nhé

Thơ tình Xuân Diệu solo phương

Thơ tình xuân diệu về hầu như mối tình solo phương bi hùng với bao nỗi bi thảm tủi, nghẹn đăng chôn chặt chỗ tim không nói nên lời. đều mối tình 1-1 phương là điều không một ai mong muốn. Ai chẳng ý muốn tình yêu ấy tới từ hai phía đúng không. Cùng đọc cùng ngẫm số đông câu thơ tình đối kháng phương để cảm nhận thêm các trái tim đang rơi lệ ấy nhé

*

Thơ Tình ngày xuân (Xuân Diệu)Mùa xuân về trong giờ ca chim,Trên nước xanh sông, trong liễu rèm.Chưa hái được hoa mang tặng emNên một cành thơ em tạm thời đem.

Bạn đang xem: Những bài thơ tình của xuân diệu hay nhất

Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt,Những ống sương cao bèn thừa nhận trước.Ruộng xanh đã cấy đến châi trờiLóng lánh mạ soi mình xuống nước.

Chưa hái được hoa mang tặng ngay emNên một cành thơ anh tạm thời đem.

Cây trồng – ta chẳng trồng nêu đầu năm mới –Những lá đầu tiên vừa nhú biếc.Người đi chợ búa giờ chân ran,Quần láng mới thâm còn sột soạt.

Chưa hái được hoa mang khuyến mãi ngay emNên một cành thơ anh tạm thời đem.

Trên cảnh đồng quê thấy xếp hàngChạy nhiều năm như tận cuối không gianNhững dàn fe dựng như ren sắtDẫn năng lượng điện chuyền đi xây hạnh phúc…

Chưa hái được hoa mang tặng kèm emNên một cành thơ anh tạm thời đem.

Anh muốn mời em cách xuống thuyền,Thuyền của song ta vào hiện nay thựcDựa núm đêm tan, ngày sáng sủa rực,Thuyền ta đi dựng đem thần tiên…

Sao Em Lại như thế (Xuân Diệu)Sao em lại như vậy –Em, em là phương diện bể,Em, em là đỉnh nonXanh chót vót chon von…

Em đến tình yêu dấuAnh đựng hết trọng tâm hồnAnh đựng tràn da thịt,Vẫn hãy còn vô biên.

Sao em lại như vậy –Em là chùm hoa camMuốt cánh và vàng nhịNgây ngất xỉu dạ vị thơm…

Khi mắt em êm nhìnChiếu vô vàn thân thiết,Anh hy vọng làm muôn việcNâng cả cuộc sống lên…

Sao em lại như vậy –Em là viên muối bột bểKhiến đậm dở cơm đời.

Cái Dằm (Xuân Diệu)Em đi, tất cả biết cho tình,Lòng anh vò xé tung tành vì em.Mới vừa xa khuất mắt đen,Nỗi nhức lòng đã ập vào tấm lòng.

Cái dằm xuyên giữa đôi taCòn hơn cực khổ thịt domain authority mấy lần.Vết thương vào cõi tinh thầnĐã nhức một lúc, lại từ từ đau.

*

Tình Yêu ao ước Hoá Vô Biên… (Xuân Diệu)Tình yêu hy vọng hoá vô biên,Một ngày yêu, ước ao kết tức tốc ngàn năm.Kể tự khi có trái tim,Những đôi fan vẫn triền miên cùng với đời.

Đó là như thế, em ơi,Hai ta gồm sống bên trên đời mãi đâu;Nhưng từ may mắn yêu nhau,Đôi tim đính thêm với lâu hơn triệu người.

Nhận thêm thắm đất xanh trời,Lại mang lại trời đất tỏa sáng ngày đêm;Của đời ta nhận nóng êm,Hồn trao quan tâm ta thêm nặng nề đời.

Anh nhớ thương Ai (Xuân Diệu)“Anh nhớ thương ai, hai con mắt lim dim”Anh nhớ thương ai, anh thương nhớ em.

Ngó lên chầu trời đẹp hy vọng xem,Hồ dâng sắc nước, trăng rước ánh ngà.Trúc thanh trúc cũng la đà,Gió mùi hương dường đã chan hoà vào đêm.

Anh nhớ thương em, anh nhớ thương em.

Tiếng còn đồng vọng xa êm,Bóng hình còn thân trái tim vọng hoài.Trông ra tuy thế chẳng thấy người,Tẻ hơi trà nước, nhạt mùi hương thuốc diêm.

Anh thương nhớ ai, anh thương nhớ em.

Nhớ người, thương khía cạnh nhớ thêm;Chiều trong rứa chuyển thành tối mịn màng,Sang mai, lại mang đến chiều vàng;Xuân đầy khía cạnh đất, thu ngang bức rèm.

Anh thương nhớ ai, anh nhớ thương em…9-1961

Nguyện (Xuân Diệu)Nguyện miếng ngon đừng vắng nhẵn emNguyện cảnh đẹp tất cả em mặt cạnhNguyện trung ương hồn như chim chắp cánhNguyện xương giết thịt như cây ngay tắp lự cành.

Tiếc thời gian trăng tiến thưởng soi bóng chiếcKhổ lúc hoa nở một mình anhNguyện xin trời đất làm cho hai bảnNhững thời gian xa nhau, vẫn vẹn hình.

Mời yêu (Xuân Diệu)Ngày trong lắm, lá êm, hoa đẹp nhất quá,Nhan nhan sắc ơi, cây cối chói đầy sao.Tháng giêng cười, không e lệ chút nào,Bằng trăm cánh của bướm chim rối rắm.Ai tất cả biết color xuân lên nặng lắmTrên cành hồng và giữa những trái tim?Nghe điệu lòng hưởng ứng cùng với ca chim,Tôi trường đoản cú thấy lạc chủng loại trong nắng mới.

Mở mồm vàng… với hãy nói yêu tôi…Dẫu chỉ nên trong một phút mà lại thôi…

Đã bao cơ hội màu hoa mang nhớ tới;Biết lưu giữ ai! đành chỉ ghi nhớ xa xôi.Lời ái ân kết thúc lại ở vị trí môi,Mặc ánh sáng tha hồ reo bên trên nội.Năm nay lại vương bồi hồi gió sợi;Năm ni hương trên đây lại tới bồi hồi;Một trời mơ đang nguyện cầu trong tôi,Chờ một tiếng để bừng lên hạnh phúc.

Mở mồm vàng… và hãy nói yêu thương tôi,Dẫu chỉ với trong một phút cơ mà thôi…

Cần đưa ra biết ngày mai giỏi bữa trước?Gần hôm nay, thì thương mến là nên.Tôi ưng đùa, fan hãy chòng ghẹo thản nhiên:Ta tưởng tượng một tình duyên bắt đầu nụ.Người được nói, tôi được nghe là đủ;Thực càng hay, nhưng giả dối lại sao?Gặp nhau đây, ai biết tự thời nào;Xa nhau nữa, ai đoán ngày tái hội!

Mở mồm vàng, với hãy nói yêu tôi,Dẫu chỉ cần trong một phút mà lại thôi!

Hỡi nhan sắc, xấu hổ ngùng chi không nói,Cho trời thêm xanh, đến cảnh càng xinh.Cho dư ba vang cồn của lời tìnhLàm êm ấm đôi ngày xuân trống trải.Tôi lắng đợi! Nhịp lòng tôi đứng lại!Tôi đề xuất tin! Tôi thèm khát được nhầm!Cho tôi mơ một ảo mộng thâm trầm,Và mang kệ, nếu sẽ là dối trá!

Mở miệng vàng! cùng hãy nói yêu thương tôi!Dẫu chỉ với trong một phút cơ mà thôi!

Dại Khờ (Xuân Diệu)Người ta khổ do thương không hẳn cách,Yêu không đúng duyên, cùng mến chẳng nhằm mục đích người.Có kho quà nhưng tặng ngay chẳng tuỳ nơi,Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

Đường êm quá, ai đi nhưng nhớ ngó!Đến lúc hay, sợi nhọn sẽ vào xương.Vì thả lòng ko kìm chế dây cương,Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng nhận định rằng sâu chứa;Những tim không mà lại tưởng tượng tràn đầy;Muôn ngàn đời tra cứu cớ dõi sương mây,Dấn thân mãi nhằm kiếm trời bên dưới đất.

Người ta khổ vì chưng cố chen ngõ chật,Cửa đóng bưng đề nghị càng quyết xông vào.Rồi bị thương, tín đồ ta giữ gươm dao,Không ước ao chữa, không muốn lành thú độc.

Rạo Rực (Xuân Diệu)Tơ liễu dong gần tơ liễu êm;Bướm bay lại sánh bướm bay kèm.Nghìn song chim hót, – đại trượng phu trai ấyKhông có người yêu để điện thoại tư vấn “em”.

Mặt trời vừa bắt đầu cưới trời xanh,Duyên đẹp bây giờ sẽ tốt lành.Son sẻ trời như mười sáu tuổi,Má hồng phơn phớt, mắt long lanh.

Có cần chàng tơ mang đến tuổi rồi…Ra đường, ngỡ được thấy hoa khôi,Uống mang đến áo bắt đầu mừng xuân rộn:Ai đợi chàng đâu! – Chỉ nắng nóng cười.

– ghen tuông nhìn gió thẹn mặt cây;Chim lẻo không im, liễu cứ gầy.Và những môi hoa như chuẩn bị nói:“Ái tình đẹp mắt tợ bọn chúng em đây!”1940

Nước Đổ Lá Khoai (Xuân Diệu)Lòng ta là 1 trong cơn mưa lũ,Đã chạm chán lòng em là lá khoaiMưa biết tha hồ rơi phân tử ngọc,Lá xanh không ướt mang đến da ngoài.

Ta trút bỏ bâng quơ một trận lòng,Biết rằng buồn bã giữa lỗi không.Khóc mình uổng lệ rơi vô lý,Mưa vẫn phải rơi lệ vạn dòng.

Ta như cô khách khoảng đìu hiuĐã chạm mặt chiều hôm, lại bước liều;Muốn trốn sầu đơn muôn vạn kiếp,Lại tìm sa mạc của tình yêu.

Ngày mai nắng nóng mọc, mưa rơi hết,Mặt tạnh cơn điên, lòng cạn hồ,Ta đang thôi yêu thương như đã giấu,Không hề oán thù hận lá khoai khô.

Im yên ổn (Xuân Diệu)Yêu thương mà chẳng nói năng,Nhớ nhung cơ mà chẳng than rằng ghi nhớ nhung.Giữa đêm, lòng rét vô cùng,Mơ màng trên gối hoa dung sát gần.Ngọc ngà tay chẳng giao thân;Chuốt trau dáng điệu, muôn phần cầu mơ.Sương bay… trời đục, cây mờ;Tình riêng biệt lẩn khuất như bờ vi lau.“Ngó em không đủ can đảm ngó lâu,“Ngó sang một chút đỡ sầu nhưng thôi.“Lòng ta thương chúng ta không nguôi,“Nước sao như nước rã xuôi một bề”.Cành thương chim nhớ cất cánh về,Tiếng than phiền thở, bi thảm nghe óc sầu.Lặng im của bóng tối sâu;Lặng lặng vĩnh viễn của mầu thời gian;Ba canh sao âm thầm lặng lẽ tàn,Hang rừng lặng lẽ âm thầm bông lan rụng mìnhLạnh lùng trong vòng vô minhLòng ta muôn kiếp ôm tình, yên ổn im.

Xem thêm: Top 13 Phim Hay Nhất Về Ai Cập Cổ Đại, Huyền Bí, Xem Là Mê, 12 Bộ Phim Hay Nhất Về Ai Cập Cổ Đại

Gặp Gỡ I (Xuân Diệu)Tặng Phạm Văn Hạnh

Lòng cũng xoay theo trục bánh xeChở tín đồ yểu điệu áo sầu cheHôm nay, chắc con ngữa dừng sau trúc,Bên nọ chân trời đưa gió se.

Tôi dạo bước tìm thơ, chạm mặt biệt ly:Người đi, tôi tưởng bỏ tôi đi.Sau bờ non thẳm, là đưa ra nữa?– chần chừ vu vơ gồm nghĩa gì.

Có lẽ fan hoa nay đã tươi,Nghe chiều âu yếm lấn vô người,Tình cờ ngoảnh chạm mặt phương tôi đứng,Mắt vắng vẻ đâu xa, miệng gửi cười.

Thơ tình yêu lứa đôi của Xuân Diệu

Thơ tình xuân diệu về tình yêu đôi lứa nồng dịu và tỏa nắng rực rỡ với gần như cung bậc cảm xúc cồn cào domain authority diết đến tột độ. Yêu nhau gửi lẫn nhau những vần thơ dưới đây để cùng cả nhà vun đắp và bảo quản cuộc tình này chúng ta trẻ nhé

*

1. Xa cáchLời bài thơ:

Có một bận em ngồi xa anh quá

Anh bảo em ngồi xích lại sát hơn

Em xích ngay sát thêm một chút: anh hờn.

Em ngoan ngoãn xích sát thêm chút nữa.

Anh sắp giận. Em mỉm cười, vội vàng vã

Đến kề anh, cùng mơn trớn: “em đây!”

Anh vui liền, nhưng đột lại bi quan ngay.

Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.

Đôi đôi mắt của bạn yêu, ôi vực thẳm!

Ôi trời xa, vừng trán của người yêu!

Ta thấy gì đâu sau sắc đẹp yêu kiều

Mà ta riết giữa 2 tay thất vọng.

Dầu tin tưởng: tầm thường một đời, một mộng.

Em là em, anh vẫn tiếp tục là anh.

Có thể nào qua Vạn Lí ngôi trường Thành

Của nhì vũ trụ đựng đầy bí mật.

Thương lưu giữ cũ trôi theo ngày tháng mất

Quá khứ anh, anh không nhắc cùng em.

Linh hồn ta u ẩn tựa ban đêm,

Ta không thấu, nữa là ai thấu rõ.

Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen tuông bóng gió

Anh mong muốn vào thăm dò giấc em mơ.

Nhưng anh đậy em các mộng ko ngờ

Cũng như em giấu hồ hết điều thừa thực…

Hãy gần kề đôi đầu! Hãy kề đôi ngực!

Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!

Những cánh tay! Hãy quấn riết song vai!

Hãy dưng cả tình thân lên sóng mắt!

Hãy khăng khít hầu như cặp môi gắn thêm chặt

Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;

Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:

“Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!”.

2. Tương tứ chiềuLời bài bác thơ:

Bữa nay lạnh, khía cạnh trời đi ngủ sớm;

Anh lưu giữ em, em hỡi! Anh nhớ em

Không gì bi thảm bằng những buổi chiều êm.

Mà ánh nắng đều hoà cùng bóng tối.

Gió xuề xòa kéo bản thân qua cỏ rối;

Vài miếng tối u uất lẩn trong cành;

Mây theo chim về dãy núi xa xanh

Từng đoàn lớp nhịp nhàng và im lẽ

Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!

Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.

Với sương lá rụng trên đầu ngay sát gũi,

Thôi đã không còn hờn ghen với giận tủi.

(Được giận hờn nhau! vui mừng bao nhiêu!)

Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều

Vào chậm chậm sống trong hồn hiu quạnh

Anh lưu giữ tiếng. Anh nhớ hình. Anh ghi nhớ ảnh

Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi

Anh nhớ anh của tháng ngày xa khơi,

Nhớ song môi đang mỉm cười ở phương trời.

Nhớ hai con mắt đang nhìn anh đăm đắm!

Gió bao lần từng trận gió mến đi,

Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…

3. Một tình yêu

Lời bài xích thơ:

Anh chỉ gồm một tình yêu thứ nhất

Đem mang lại em kèm với 1 lá thư

Em không rước là tình anh đã mất

Tình đã cho không lấy lại bao giờ

Thư thì mỏng tanh như suốt đời mộng ảo

Tình thì bi lụy như tất cả chia ly

Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo

Mãi trăm lần bắt đầu gấp lại đưa đi

Em xé như lòng non thuộc giấy mới

Mây dần dần trôi hôm ấy tủ sơn khê

Thôi thôi nhé, hoa vẫn sầu dưới đất

Cười bên trên cành sao được nữa em ơi!

Anh chỉ bao gồm một tình yêu sản phẩm nhất

Đem mang lại em là đã không còn đi rồi!

*

4. YêuLời bài bác thơ:

Yêu là chết ở trong trái tim một ít

Vì mấy lúc yêu mà chắc chắn được yêu

Cho cực kỳ nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu

Người ta phụ, hoặc bái ơ, chẳng biết

Phút ngay gần gũi cũng như giờ phân chia biệt

Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,

Vì mấy khi yêu mà dĩ nhiên được yêu!

– yêu thương là chết ở trong thâm tâm một ít

Họ lạc lối thân u sầu mù mịt

Những bạn si theo dõi vết chân yêu

Và cảnh đời là sa mạc cô liêu

Và mối tình là gai dây vấn vít

Yêu, là chết ở trong tim một ít.

5. Cần nóiLời bài thơ:

Yêu tha thiết thế vẫn tồn tại chưa đủ?

Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều,..

Anh biết rồi , em đang nói em yêu;..

Sao vẫn mong mỏi nhắc một lời vẫn cũ?

-Yêu tha thiết, thế vẫn còn đó chưa đủ

,Nếu em yêu mà lại chỉ để trong lòng;

Không tỏ hay, thương mến cũng là ko .

Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch

Anh thèm mong vô biên và tuyệt đích

Em biết không? Anh kiếm tìm kiếm em hoài

Sự thiệt ngày nay, ko thạt mang đến ngày mai .

Thì ân ái có khi nào lại cũ?

Yêu tha thiết, thế vẫn còn đấy chưa đủ

Phải nói yêu, trăm bận mang đến nghìn lần

Phải mặn nồng mang lại mãi mãi tối xuân

Đem chim bướm thả trong vườn tình ái

Em buộc phải nói, buộc phải nói và buộc phải nói

Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày

Bằng đường nét vui, bởi vẻ thẹn, chiều say

Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết

Bằng im lặng, bởi chi anh bao gồm biết

Cốt duy nhất là em chớ lạnh như đông.

Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng

Chớ yên ổn như mặt đầm nước ngủ

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.

6. Đứa bé của tình yêuLời bài xích thơ:

Anh ước đôi ta có con

Con giống em đẹp chú ý không chán

Giống song mắt, theo hình gương trán

Con sở hữu tình xán lạn song ta

Con giống em, con cũng tương tự cha

Giống chiếc mũi thực thà thẳng sống

Nhìn gần giống trông xa cũng giống

Cũng mái tóc dợn sóng Quy Nhơn

Nhưng nhỏ ta nó như là em hơn

Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn uống nói

Duy chẳng giốngcái nư lúc dỗi

Lúc em hờn, trời cũng nên thua

Muốn hoà kẽ tóc với chân tơ

Muốn giết thịt xương ta nở vạn mùa

Em hỡi! Đứa con ái tình ấy

“Tình yêu chưa đã, mến không bưa”

7. Đứng ngóng emLời bài thơ:

Trong chiều tối hôm bóng nhá nhem

Anh ra trước cổng đứng chờ em

Nhận từng dáng vẻ từ xa tới

Lọc rước một hình anh nằm trong quen

Anh thấy ai ai cũng vội vàng

Như chim hôm thoi thót về rừng

Người đi xe đạp điện đăm chiêu lắm

Nghĩ phòng bếp nhà vẫn lửa bập bùng.

Anh cũng chăm xong cái nhà bếp nhà

Tâm thành cơm nước dọn bưng ra

Một tuần mong muốn đến từ bây giờ tiếp

Vào chén bát cho em vị đậm đà

Nhưng láng hoàng hôn kết lại rồi

Hình em anh thuộc cầm cố mà – ôi!

Mấy phen suýt nữa reo

“Em đến”Lại ủi an lòng:

“Hãy chờ thôi!”

Anh đứng như trồng, chẳng chịu đựng đi

Nhớ nhung vun được đức kiên trì

Anh quan sát nét mặt tín đồ qua vội

Thông cảm muôn đời gần như biệt li

Nếu thức ăn uống kia gắp một mình

Tủi lòng, anh vẫn vững vàng lòng tin.

Thương em vất vả, anh quên hết

Nỗi khổ mong chờ cháy dạ.

Thơ tình của Xuân Quỳnh

Bên cạnh những bài xích thơ tình xuân diệu thì thơ tình xuân quỳnh cũng rất được lòng các độc giả. Chúng ta trẻ vào xem thêm ngay đông đảo câu thơ về tình thân của Xuân Quỳnh để cảm nhận được color sắc cảm giác khác trong những lời thơ hay của mỗi thi sĩ nhé

*

1. Nói cùng Anh

Em biết đấy là điều đang cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:Sự lắp bó giữa hai bạn xa lạNỗi vui bi hùng đem share cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễnHôm nay yêu, mai hoàn toàn có thể xa rồiNiềm khổ cực tưởng như vô tậnBỗng bao gồm ngày thay thế một niềm vui

Điều lúc này ta nói, ngày maiNgười kì cục nói lời yêu thuở trướcĐời sinh sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng tất cả gì đặc biệt quan trọng lắm đâuNhư không gian như màu xanh lá cỏNhiều tới mức tưởng như chẳng cóTrước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng từ bây giờ anh ở mặt emNiềm vui mừng rơn trong ta là bao gồm thậtNhư dòng áo bên trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em phát âm rằng mọi khi đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà nhẵn rợp trên tuyến phố nắng lửaTrái cây thơm bên trên miền đất khô cằn

Đấy tình yêu, em hy vọng nói thuộc anh:Nguồn nơi bắt đầu của muôn ngàn khát vọngLòng tốt để gia hạn sự sốngCho con tín đồ thực sự fan hơn.

2. Cây cỏ May

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.Tên mình ai call sau vòm lá,Lối cũ em về hiện nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,Lòng như trời biếc thời gian nguyên sơ.Đắng cay giữ hộ lại bao mùa cũ,Thơ viết đôi mẫu theo gió xa.

Khắp nẻo dưng đầy hoa cỏ mayÁo em sơ sẩy cỏ găm đầyLời yêu mỏng mảnh như color khói,Ai biết lòng anh gồm đổi thay?

3. Thơ Tình Cuối Mùa Thu

Cuối trời mây white bayLá quà thưa thớt quáPhải chăng lá về rừngMùa thu đi cùng láMùa thu ra đại dương cảTheo dòng nước mênh mangMùa thu vào hoa cúcChỉ còn anh và em

Chỉ còn anh cùng emLà của mùa thu cũChợt làn gió heo mayThổi về xao hễ cả:Lối đi quen bất chợt lạCỏ lật theo chiều mâyĐêm về sương ướt máHơi lạnh lẽo qua bàn tay

Tình ta như hàng câyĐã qua mùa gió bãoTình ta như loại sôngĐã yên ổn ngày thác lũ

Thời gian như thể gióMùa đi cùng tháng nămTuổi theo mùa đi mãiChỉ còn anh cùng em

Chỉ còn anh cùng emCùng tình yêu ngơi nghỉ lại…– kìa bao tình nhân mớiĐi qua thuộc heo may.

4. Tự Hát

Chả ngu gì em cầu nó bằng vàngTrái tim em, anh đã từng có lần biết đấyAnh là fan coi thường xuyên của cảiNên nếu bắt buộc anh phân phối nó đi ngay

Em cũng không hy vọng nó tương tự mặt trờiVì đang tắt khi bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm lâu năm câm lặngMà lòng anh xa giải pháp với lòng em

Em trở về đúng nghĩa trái timBiết làm sống các hồng mong đã chếtBiết đem lại những gì vẫn mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu thương tin

Em quay trở lại đúng nghĩa trái-tim-emBiết khao khát hầu hết điều anh mơ ướcBiết xúc động qua không ít nhận thứcBiết yêu anh và hiểu rằng anh yêu

Mùa thu ni sao bão giông nhiềuNhững hành lang cửa số con tàu chẳng đóngDải đồng hoang với đại ngàn buổi tối sẫmEm lạc loài thân sâu thẳm rừng anh

Em run sợ trước xa tắp con đường mìnhTrái tim đập rất nhiều điều thiết yếu nóiTrái tim đập cảm giác cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói thân cô đơn

Em về bên đúng nghĩa trái-tim-emLà máu thịt, đời thường xuyên ai chẳng cóCũng chấm dứt đập thời điểm cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu thương anh cả khi bị tiêu diệt đi rồi.

5. Thuyền cùng Biển

Em đã kể anh ngheChuyện phi thuyền và biển:

“Từ ngày làm sao chẳng biếtThuyền nghe lời biển cả khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền các khát vọngVà tình biển lớn bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng nhân hậu từBiển như cô nàng nhỏThầm thì gửi trung khu tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng bao gồm khi vô cớBiển ồ ạt xô thuyền(Vì tình thương muôn thuởCó lúc nào đứng yên?)

Chỉ tất cả thuyền new hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không chạm chán nhauBiển bạc bẽo đầu thương nhớNhững ngày không chạm mặt nhauLòng thuyền nhức – rạn vỡ